Cùng với Mị, A Phủ cũng là người con của vùng đất Tây Bắc, bị chế độ áp bức, bóc lột và cũng có khát vọng sống đầy mạnh mẽ. Để tìm hiểu kĩ về nhân vật này, mời em tham khảo bài mẫu Phân tích nhân vật A Phủ trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ do đội ngũ Taimienphi.vn biên soạn nhé!
Đề bài: Phân tích nhân vật A Phủ trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
Phân tích nhân vật A Phủ trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
I. Dàn ý Phân tích nhân vật A Phủ trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ ngắn gọn
1. Mở bài
Giới thiệu tác giả, tác phẩm, nhân vật A Phủ.
2. Thân bài
a. Số phận bất hạnh và những vẻ đẹp của A Phủ:
- Mồ côi cha mẹ sau một trận dịch đậu mùa, bị bán cho người Thái, nhưng với bản lĩnh và tính gan bướng anh bỏ trốn lên Hồng Ngài, đi làm thuê cho người ta tự nuôi sống bản thân.
- Là một chàng trai chịu khó, lại lăn lộn từ sớm thành thử A Phủ trở nên rất giỏi và thạo nhiều việc "biết đúc lưỡi cày, biết đục cuốc, lại cày giỏi và đi săn bò tót rất bạo".
- Khỏe mạnh, nhanh nhẹn, lại chăm chỉ, "Đứa nào được A Phủ cũng bằng được con trâu tốt trong nhà. Chẳng mấy lúc mà giàu", là người tình trong mộng của nhiều cô gái ở Hồng Ngài.
- Vì nghèo, vì mồ côi, vì những tục lệ cưới xin rườm rà mà A Phủ vẫn không thể có lấy một tấm vợ tử tế.
- Trái tim vẫn khao khát những cuộc vui, dù bản thân chẳng có gì ngoài "chiếc vòng bằng sợi dây đồng vía lằn trên cổ", nhưng A Phủ vẫn tự tin đem khèn, sáo, quả pao, con quay, quả yến đi tìm người yêu khắp Hồng Ngài.
b. Bi kịch xảy đến:
- Đánh nhau với A Sử, khiến tên này bị thương, dưới sức ép của cường quyền, thần quyền, anh phải chịu đền tội, đền tiền cho nhà A Sử.
- Làm mất một con bò khi đi chăn, phải chịu trói đứng ở cái cột giữa sân với mệnh lệnh tàn nhẫn.
=> Định sẵn số phận sẽ phải chết, điều đó khiến anh đau đớn và tuyệt vọng.
- "dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen" của A Phủ bộc lộ sự cay đắng, đớn đau đến tột cùng.
→ A Phủ đang tự xót thương cho số phận quá đỗi hẩm hiu và đắng cay của cuộc đời mình, bất hạnh từ khi nhỏ cho đến khi trưởng thành, rồi cuối cùng phải đền mạng vì làm mất một con bò.
- Nghe được hai tiếng "Đi đi..." của Mị, thì bản năng, khao khát được sống được tự do mãnh liệt của A Phủ lập tức bùng cháy, hâm nóng thân thể đang chực sụp xuống vì đói vì rét, trở thành động lực khiến anh dùng hết sức bình sinh chạy xuống sườn đồi, thoát khỏi gông cùm của cường quyền độc ác.
- Khi nhìn thấy Mị đuổi theo, xin đi cùng, A Phủ đã không ngần ngại, giúp đỡ người đàn bà đã cứu mình cùng nhau chạy trốn mà không hề hỏi cớ sự. Rồi từ ấy hai người trở thành vợ chồng.
=> A Phủ đã có sự thấu hiểu cảm thông và chia sẻ với cuộc đời của Mị.
- Chi tiết hai vợ chồng cùng nhau làm cách mạng, đã chứng tỏ ý chí và bản lĩnh của A Phủ, con người có nghị lực phi thường, khao khát tự do mãnh liệt, tự giải thoát cho bản thân bằng những con đường riêng biệt.
3. Kết bài
Nêu cảm nhận chung.
II. Bài văn mẫu Phân tích nhân vật A Phủ trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ hay nhất
1. Bài văn Phân tích nhân vật A Phủ trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài siêu hay số 1
1.1. Dàn ý Phân tích nhân vật A Phủ trong Vợ chồng A Phủ:
1.1.1. Mở bài:
- Giới thiệu về truyện ngắn "Vợ chồng A Phủ" và nhà văn Tô Hoài.
- Giới thiệu khái quát về nhân vật A Phủ.
1.1.2. Thân bài:
a) Trước khi bị bắt đến nhà thống lí Pá Tra:
- A Phủ là người nơi khác, cả nhà bị bệnh đậu mùa mà chết. A Phủ bị người ta bắt đem đi đổi lấy thóc.
- Không chịu ở dưới cánh đồng thấp, A Phủ trốn đến Hồng Ngài, đi làm cho nhà người -> Tuy vất vả nhưng A Phủ được tự do, tự nuôi sống bản thân.
- A Phủ to lớn, biết làm rất nhiều việc: "biết đúc lưỡi cày, biết đục cuốc, lại cày giỏi và săn bò tót rất bạo" -> A Phủ chăm chỉ, thạo việc, nhanh nhẹn, giỏi giang.
- A Phủ khỏe, chạy nhanh như ngựa, con gái trong làng nhiều người mê.
- Có được A Phủ cũng như "bằng được con trâu tốt trong nhà, chẳng mấy lúc mà giàu".
- Thế nhưng, "A Phủ không có bố mẹ, không có ruộng, không có bạc, A Phủ không thể lấy nổi vợ" -> Hoàn cảnh nghèo khó.
- Tuy chỉ có "độc một chiếc vòng vía lằn trên cổ", ngày xuân, A Phủ cũng vẫn đi chơi, đi tìm người yêu ở các làng trong vùng.
=> A Phủ là chàng trai khỏe mạnh, tự do, chăm chỉ. Tuy nghèo nhưng vẫn luôn có khát vọng về cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc.
b) Khi bị bắt về nhà thống lí Pá Tra:
- Lí do: Đánh nhau với A Sử, khiến hắn bị thương, bị làng phạt vạ, phạt tiền. Vì không có tiền nên phải đi ở thuê cho nhà thống lí Pá Tra -> Bị cường quyền, thần quyền ép buộc, mấy đi tự do.
- Khi đi ở cho nhà quan thống lí, việc gì A Phủ cũng làm: "đốt rừng, cày nương, cuốc nương, săn bò tót, bẫy hổ, chăn bò, chăn ngựa,..." -> Bị bóc lột, việc gì cũng đến tay. Tuy có sức khỏe, A Phủ "cái gì cũng làm phăm phăm" nhưng anh phải bôn ba rong ruổi ngoài gò, ngoài rừng, làm giàu cho nhà thống lí..
- Bi kịch: Lỡ để hổ ăn mất bò -> Bị trói đứng vào cột, bị dây mây quấn từ đầu tới vai -> Nếu không bắn được hổ, anh sẽ phải chết như thế.
- "dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen" -> Sự đau đớn, tuyệt vọng, chán nản đến cùng cực của A Phủ
=> Cuộc đời con người khỏe mạnh, chăm chỉ không đáng giá bằng một con bò => Sự rẻ mạt, coi thường con người trong chế độ thực dân phong kiến ở vùng núi Tây Bắc.
c) Khi được Mị cởi trói:
- "A Phủ cứ thở phè từng hơi, không biết mê hay tỉnh" -> Sau nhiều ngày bị trói, không được ăn uống, A Phủ đã cảm thấy kiệt sức, không còn đủ tỉnh táo để nhận thức.
- "A Phủ bỗng khuỵu xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy." -> Sức sống tiềm tàng trong con người A Phủ. Dù đã kiệt sức nhưng vì một hi vọng sống, anh lại lấy hết sức để chạy đi, trốn thoát khỏi chốn đau khổ làm còn người trở nên tàn tạ, kiệt quệ.
- A Phủ chấp nhận Mị, đưa cô đi cùng -> Lòng đồng cảm với những mảnh đời giống mình -> Sự gắn bó, đoàn kết của những người đồng cảnh ngộ, cùng giúp nhau vượt qua khó khăn, nắm lấy tự do.
- Khi trốn lên Phiềng Sa, hai người cùng nhau làm ăn, dựng nhà, giác ngộ cách mạng -> Cuộc sống hạnh phúc, bản lĩnh và ý chí kiên cường của những con người miền núi Tây Bắc.
d) Nghệ thuật:
- Tình huống truyện độc đáo với lối kể chuyện lôi cuốn, hấp dẫn
- Nghệ thuật xây dựng nhân vật và miêu tả diễn biến nhân vật tài tình.
1.1.3. Kết bài:
- Đánh giá về nhân vật A Phủ: là đại diện tiêu biểu của những người dân tộc miền núi phía Bắc: khỏe mạnh, chăm chỉ, luôn khát vọng tự do và hạnh phúc.
- Khẳng định tài năng của tác giả Tô Hoài.
1.2. Bài mẫu Phân tích nhân vật A Phủ siêu hay:
Tô Hoài là nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm hay và đặc sắc như "Truyện Tây Bắc", "Dế Mèn phiêu lưu kí", "Núi cứu quốc", "Xuống làng", "O chuột",... Nổi bật trong số những tác phẩm của ông là truyện ngắn "Vợ chồng A Phủ". Nhân vật A Phủ trong truyện ngắn này là đại diện tiêu biểu cho con người Tây Bắc khỏe mạnh, chăm chỉ lao động, luôn khát vọng tự do và hạnh phúc.
A Phủ không phải là người ở Hồng Ngài, quê chàng ở tận Háng-bla. Cả nhà đã bị bệnh đậu mùa mà chết từ lâu, A Phủ bị người ta bắt đi để đổi lấy thóc. Không chịu cảnh đó, A Phủ trốn lên Hồng Ngài, đi làm thuê, tự nuôi sống bản thân từ khi mười tuổi. Thời gian trôi qua, A Phủ đã trở thành chàng trai to lớn, "biết đúc lưỡi cày, biết đục cuốc, lại cày giỏi và săn bò tót rất bạo". Tuy cuộc sống mưu sinh có vất vả nhưng chàng chưa bao giờ cảm thấy buồn tủi. Ngược lại, A Phủ luôn luôn chăm chỉ, làm việc tháo vát, nhanh nhẹn, giỏi giang khiến ai cũng quý. Người ta bảo rằng, có được A Phủ cũng như "bằng được con trâu tốt trong nhà, chẳng mấy lúc mà giàu". Thế nhưng, "A Phủ không có bố mẹ, không có ruộng, không có bạc, chàng không thể lấy nổi vợ". Không vì thế mà A Phủ đánh mất đi niềm vui của tuổi trẻ. Trong đêm tình mùa xuân, dù chỉ có "độc một chiếc vòng vía lằn trên cổ", chàng vẫn đi chơi cùng bạn. Chàng chơi quay, đánh pao, thổi kèn, sáo và đi tìm người yêu ở các làng trong vùng. Có thể thấy rằng, A Phủ ở thời kì này là con người khỏe mạnh, chăm chỉ, tràn đầy sức sống tuổi trẻ, không hề ngần ngại bất cứ điều gì. Những gì toát lên ở A Phủ cho ta thấy được sức mạnh của cuộc sống tự do.
Thế nhưng, chỉ sau một trận đánh nhau với A Sử, A Phủ đã bị trói lại, bị đánh đập dã man, bị quan thống lí phạt đến một trăm bạc trắng. Không có tiền trả, A Phủ đành phải đi ở cho nhà Pá Tra để trừ nợ. Vậy là, cuộc sống tự do của chàng đã kết thúc. Từ đây, chàng bị cường quyền, thần quyền trói chặt, phải làm trâu làm ngựa cho người khác. Khi đi ở cho nhà quan thống lí, việc gì A Phủ cũng làm: "đốt rừng, cày nương, cuốc nương, săn bò tót, bẫy hổ, chăn bò, chăn ngựa,...". Tuy có sức khỏe, A Phủ "cái gì cũng làm phăm phăm" nhưng anh phải bôn ba rong ruổi ngoài gò, ngoài rừng, làm giàu cho nhà thống lí. Tưởng như cuộc sống cứ trôi qua như thế thì bi kịch bỗng ập đến với A Phủ. Vì mải mê bẫy nhím, chàng lơ đễnh để hổ bắt mất bò. Chàng bị thống lí Pá Tra phạt trói đứng vào cột, dây mây quấn từ đầu tới vai. Nếu không bắn được hổ, A Phủ sẽ phải chết như thế. Chàng sẽ chết vì đói, vì mệt, kiệt sức, vì bị dây mây siết chặt. Giá trị của con người khỏe mạnh, chăm chỉ khi ấy còn chẳng bằng một con bò. Kiếp người trong tay bè lũ thống trị thật quá rẻ mạt, chẳng đáng đến một hào. Càng nghĩ, A Phủ càng đau đớn tủi nhục, chán nản, "dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen". Có lẽ, trong giờ phút bị trói, chàng đã tưởng rằng cuộc đời mình sẽ kết thúc đầy bi đát, tuyệt vọng như thế.
May mắn thay, Mị đã giải thoát cho A Phủ. Sau rất nhiều ngày bị trói đứng, không được ăn uống, "A Phủ cứ thở phè từng hơi, không biết mê hay tỉnh". Chàng cảm thấy kiệt sức, không còn đủ tỉnh táo để nhận thức điều gì. Thậm chí chàng còn ngã khuỵu xuống, chẳng thể bước nổi. Thế nhưng, chỉ cần nghĩ đến cảnh đi ở trừ nợ, cảnh bị bóc lột, bị đánh đập, trói buộc dã man, "A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy". Từ chi tiết đó, ta thấy được sức sống tiềm tàng trong con người chàng. Dù đã kiệt quệ về thể chất và tinh thần nhưng vì hi vọng sống, chàng lại lấy hết sức để chạy đi, trốn thoát khỏi chốn đau khổ làm còn người trở nên tàn tạ, kiệt quệ. Sau đó, A Phủ cũng dìu Mị - người con gái làm trâu ngựa cho nhà thống lí đi cùng. Lòng yêu thương, đồng cảm giữa những mảnh đời nghèo khổ đã khiến họ giải thoát cho nhau, cùng nương tựa, gắn bó vào nhau để xây dựng cuộc sống mới. Khi trốn lên đến Phiềng Sa, hai người làm ăn, dựng nhà, giác ngộ cách mạng. Từ đó, độc giả thấy được ý chí, khát vọng vươn lên mạnh mẽ của những con người nơi núi rừng Tây Bắc. Dù cho quá khứ có nhiều đau thương nhưng họ vẫn vượt qua, kiên cường sống tiếp để tìm kiếm hạnh phúc.
Bằng lối xây dựng tình huống truyện độc đáo, cách kể chuyện hấp dẫn, mới mẻ, nhà văn Tô Hoài đã ca ngợi những người dân vùng Tây Bắc đầy khỏe mạnh, kiên cường. Dù bị áp bức, bóc lột nhưng họ vẫn có sức sống tiềm tàng, khát vọng tìm kiếm tự do và hạnh phúc. Nghệ thuật xây dựng và miêu tả diễn biến tâm lí tài tình cũng giúp cho các nhân vật trong truyện, nhất là A Phủ hiện lên đầy sống động. Những hành động, suy nghĩ diễn ra đều hợp tình, hợp lí. Từ đó, tác giả bày tỏ lòng yêu thương, trân trọng nhân vật A Phủ cũng như tất cả bà con đồng bào miền núi trong thời kì thực dân nửa phong kiến.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - HẾT - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Với những tính cách, phẩm chất tốt đẹp của mình, A Phủ đã cùng Mị thoát khỏi sự bóc lột của nhà thống lí Pá Tra, cùng nhau xây dựng cuộc sống mới hạnh phúc. Để tìm hiểu thêm về tác phẩm này mời các em tham khảo thêm danh sách các bài văn hay lớp 12 khác như Tấm lòng của nhà văn Tô Hoài với đồng bào miền núi qua Vợ chồng A Phủ, Phân tích nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ, Diễn biến tâm trạng của Mị trong "đêm tình mùa xuân" trong Vợ chồng A Phủ. Ngoài ra để chuẩn bị tốt cho đề văn yêu cầu phân tích Vợ chồng A Phủ, các em cũng nên tìm hiểu khái quát nội dung tác phẩm qua bài tóm tắt Vợ chồng A Phủ và đọc thêm mở bài Vợ chồng A Phủ để có thêm những ý tưởng hay cho bài phân tích của mình.
2. Bài văn Phân tích nhân vật A Phủ trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài của hsg số 2
Cùng với Nam Cao, Kim Lân, Nguyễn Công Hoan, Ngô Tất Tố,... Tô Hoài cùng là một trong những ngòi bút xuất sắc và nổi bật khi viết về đời sống của nhân dân Việt Nam trong những năm trước và sau cách mạng tháng tám thành công. Trong đó nổi bật nhất trong sự nghiệp sáng tác của Tô Hoài ở mảng văn học hiện thực ấy là các tác phẩm viết về số phận con người ở miền núi phía Bắc, mà đại diện là tác phẩm Vợ chồng A Phủ với nhân vật chính là Mị và A Phủ, những con người bị cường quyền và thần quyền phong kiến nửa thực dân chèn ép, tước đoạt quyền được hạnh phúc, tự do thậm chí là đe dọa cả sinh mạng. Trong truyện ngắn ngoài nhân vật Mị, thì A Phủ cũng là một nhân vật đáng chú ý, với cuộc đời và những vẻ đẹp tâm hồn đáng quý, đáng trân trọng.
A Phủ là một chàng trai có số phận đáng thương, vốn anh không phải là người ở Hồng Ngài mà là người làng Hắng Bia, cũng có một gia đình đàng hoàng. Nhưng thật không may một năm cả làng dính phải trận dịch đậu mùa, cả nhà còn sót lại mỗi mình A Phủ. Rồi người làng vì đói quá đã bán A Phủ cho người Thái, năm đó A Phủ mới 11 tuổi, thế nhưng với bản lĩnh và tính gan bướng anh không chịu sống như vậy, thế là anh bỏ trốn lên Hồng Ngài, đi làm thuê cho người ta tự nuôi sống bản thân. Vốn là một chàng trai chịu khó, lại lăn lộn từ sớm thành thử A Phủ trở nên rất giỏi và thạo nhiều việc "biết đúc lưỡi cày, biết đục cuốc, lại cày giỏi và đi săn bò tót rất bạo". Không chỉ vậy anh còn là một chàng trai khỏe mạnh, nhanh nhẹn, lại chăm chỉ, mà người ta không tiếc lời tấm tắc "Đứa nào được A Phủ cũng bằng được con trâu tốt trong nhà. Chẳng mấy lúc mà giàu". Chính vì vậy A Phủ là người tình trong mộng của nhiều cô gái ở Hồng Ngài, thế nhưng tội thay cho chàng trai, vì nghèo, vì mồ côi, vì những tục lệ cưới xin rườm rà mà A Phủ vẫn không thể có lấy một tấm vợ tử tế. Đang ở tuổi trẻ sung sức, trái tim vẫn khao khát những cuộc vui, dù bản thân chẳng có gì ngoài "chiếc vòng bằng sợi dây đồng vía lằn trên cổ", nhưng A Phủ vẫn tự tin đem khèn, sáo, quả pao, con quay, quả yến đi tìm người yêu khắp Hồng Ngài, rồi cuối cùng đụng phải đám A Sử, đâm sự đánh nhau. A Phủ đánh thắng, nhưng dưới sức ép của cường quyền, thần quyền, anh phải chịu đền tội, đền tiền cho nhà A Sử, rồi vì không có tiền, nên đành chịu làm kiếp nô lệ, người ở để trừ nợ, một cái nợ mà "Bao giờ có tiền trả thì tao cho mày về, chưa có tiền trả thì tao bắt mày làm con trâu cho nhà tao. Đời mày, đời con, đời cháu mày tao cũng bắt thế, bao giờ hết nợ tao mới thôi". Vì một trận đánh tuổi trẻ phải đền bằng tự do cả cuộc đời, thậm chí là đời con đời cháu, từ một kiếp người thành kiếp con trâu, con bò cho nhà thống lý Pá Tra. Nhưng cái khổ của A Phủ chưa dừng lại ở đó, anh làm nhiệm vụ mang cả đàn ngựa, bò của nhà thống lý đi chăn ở rừng, hàng mấy chục con một, vào mùa rừng đói, phải đem chăn xa A Phủ còn phải ở lại rừng để chăn dắt. Ấy thế rồi trong một lần sơ sẩy, mải bẫy nhím, bò ngựa lại nhiều quá A Phủ không kịp đếm, hổ đã vồ mất một con bò. Không hề sợ hãi, A Phủ xông xáo lần theo vết chân hổ, mò được đến chỗ con bò bị hổ ăn thịt, thì chỉ còn lại một mảnh. A Phủ nhặt mấy miếng thịt rơi quanh đấy rồi vác nốt nửa con bò về. Nghĩ bụng: "Con hổ này to lắm. Hãy còn ngửi thấy mùi hôi quanh đây. Ta về lấy súng đi tìm, thế nào cũng bắn được". Chàng trai gan dạ và dũng cảm đã sẵn sàng cho một cuộc đi săn đầy hung hiểm, thế nhưng bao đời nay kẻ cầm quyền độc ác thường chẳng suy nghĩ đơn giản giống như A Phủ vẫn nghĩ. Bọn chúng vì A Phủ làm mất một con bò mà trói đứng anh ở cái cột giữa sân với mệnh lệnh tàn nhẫn "Mày ra ngoài kia, lấy vào đây một cái cọc, một cuộn dây mây. Tao trói mày đứng chỗ kia. Bao giờ chúng nó bắn được con hổ về thì mày khỏi phải chết. Nếu không được con hổ thì tao cho mày đứng chết ở đấy". Mấy ngày trôi qua, thế nhưng đám tôi tớ nhà thống lý Pá Tra vẫn chưa bắt được hổ về, phe này có lẽ A Phủ phải chịu chết đứng ở cái cột ấy mất thôi. Có thể chết đói, chết rét, chết vì bị đánh, dù gì cũng phải chết, cuộc đời khổ cực, truân chuyên đã khiến A Phủ cảm thấy tuyệt vọng và bất lực. Ngay lúc gần như đã kiệt quệ thì có một "dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen" của A Phủ. Đàn ông hiếm khi rơi nước mắt, mà một khi đã rơi tức là phải thấy cay đắng, đớn đau đến tột cùng. Có lẽ A Phủ đang tự xót thương cho số phận quá đỗi hẩm hiu và đắng cay của cuộc đời mình, bất hạnh từ khi nhỏ cho đến khi trưởng thành, rồi cuối cùng phải đền mạng vì làm mất một con bò. Cuộc đời anh thế mà lại không đáng giá bằng một con bò bị hổ ăn thịt. Cũng chính giọt nước mắt ấy đã cứu cuộc đời A Phủ, nó đã đánh động trái tim và bản năng của Mị, cô đã liều lĩnh cắt dây trói để thả người đàn ông khốn khổ sắp chết, mặc kệ những nguy hiểm của bản thân. Ngay lúc nghe được hai tiếng thì thào "Đi đi..." của Mị, thì bản năng, khao khát được sống được tự do mãnh liệt của A Phủ lập tức bùng cháy, hâm nóng thân thể đang chực sụp xuống vì đói vì rét, trở thành động lực khiến anh dùng hết sức bình sinh chạy xuống sườn đồi, thoát khỏi gông cùm của cường quyền độc ác. Khi nhìn thấy Mị đuổi theo, xin đi cùng, A Phủ đã không ngần ngại, giúp đỡ người đàn bà đã cứu mình cùng nhau chạy trốn mà không hề hỏi cớ sự. Rồi từ ấy hai người trở thành vợ chồng, điều đó chứng tỏ rằng A Phủ đã có sự thấu hiểu cảm thông và chia sẻ với cuộc đời của Mị. Chi tiết hai vợ chồng cùng nhau làm cách mạng, đã chứng tỏ ý chí và bản lĩnh của A Phủ, con người có nghị lực phi thường, khao khát tự do mãnh liệt, tự giải thoát cho bản thân bằng những con đường riêng biệt. Mà tính cho đến kết truyện A Phủ đã có đến ba lần tự giải phóng bản thân, một lần lúc bị bán đi, một lần trốn khỏi nhà thống lý và lần nữa là khi tham gia vào cách mạng, trở thành cán bộ, trở thành con người mới.
Ngoài nhân vật chính của tác phẩm là Mị, đại diện tiêu biểu cho số phận những người phụ nữ ở Hồng Ngài, vùng núi phía Bắc nước ta những năm tháng đất nước còn nhiều đau thương. Thì A Phủ cũng là một nhân vật góp phần quan trọng trong việc xây dựng cuộc đời Mị, cũng như nhấn mạnh thêm những bất công, tàn ác của chế độ phong kiến thần quyền và cường quyền, đồng thời khắc sâu và làm sáng thêm những vẻ đẹp của con người lao động, vượt lên những bất hạnh, đớn đau bằng niềm khao khát sự sống, sự tự do mãnh liệt, cũng như niềm hy vọng vào một tương lai tươi sáng hơn.
------------HẾT--------------
https://thuthuat.taimienphi.vn/phan-tich-nhan-vat-a-phu-trong-truyen-ngan-vo-chong-a-phu-57858n.aspx
Bài viết Phân tích nhân vật A Phủ trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ đã phân tích những nét chính về nhân vật A Phủ trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ với số phận cuộc đời bất hạnh và những vẻ đẹp con người đáng quý.