Chắc hẳn các em đã có lần được nhìn thấy chú lợn ở đâu đó nhưng để tả lại con vật đó bằng một bài văn thì không phải bạn nào cũng có thể dễ dàng viết được, vậy em có thể tham khảo bài văn tả con lợn nhà em để biết cách viết bài văn tả một con vật mà em yêu thích nhé.
Đề bài: Em hãy tả con lợn nhà em
Em hãy tả con lợn nhà em
Mẹo Cách viết một bài văn miêu tả hay
I. Dàn ý Tả con lợn nhà em
1. Mở bài
Con lợn nhà em là giống lợn gì: lợn nái, lợn mán, lợn rừng,...
2. Thân bài
- Tả hình dáng và kích thước của con lợn (cân nặng)
- Tả màu sắc, bộ lông của con lợn
- Tả các đặc điểm của con lợn: đôi chân, đôi tai, đuôi,...
- Tả thức ăn và cách ăn của lợn
- Tả các hoạt động trong ngày của lợn.
3. Kết bài
Cảm nhận của em về con lợn nhà em: Lợn là loài vật nuôi hiền lành, thân thiện và rất dễ nuôi.
II. Bài văn mẫu Tả con lợn nhà em
1. Tả con lợn nhà em, mẫu số 1:
Gia đình em sống ở nông thôn nên từ khi em còn nhỏ đã quá quen thuộc với hình ảnh con lợn. Không chỉ gia đình em mà hầu hết mọi gia đình trong làng đều nuôi lợn, nhà nào nuôi nhiều có đến hàng chục, hàng trăm con, còn nhà nuôi ít chỉ khoảng 1-2 con.
Nhà em chỉ nuôi 2 con lợn nái, chúng rất to và nặng, ước chừng mỗi con phải hơn 100kg, tuy thân hình có vẻ nặng nề nhưng đôi chân với bắp giò to chắc khỏe giúp chúng đi lại uyển chuyển hơn, từng bước đi là cặp mông núng nính lắc lư theo trông rất ngộ nghĩnh, chiếc đuôi ngắn tủn luôn ngoe nguẩy. Đôi tai của chú lợn to và nặng đến nỗi không còn vểnh lên được mà cứ ủ rũ xuống áp sát vào má, khi được gọi ăn mới khẽ vểnh lên lắng nghe. Lợn có chiếc mũi thật xấu xí nhưng cũng rất đặc biệt, mũi ở trước miệng nhưng khi chúng ăn không hề bị sặc, thi thoảng lại hếch lên hếch xuống rất điệu nghệ. Nhà em cho lợn ăn hoàn toàn bằng cám gạo trộn với rau xanh, là thức ăn khô nên chúng ăn rất từ tốn, không bắn bẩn ra ngoài, ăn xong lại ra máng nước uống rồi tìm chỗ nằm kềnh, chúng rất lười vận động, cả hai con ăn xong sẽ ngủ đến lúc đói mới thức dậy réo lên vài tiếng "éc éc" nhắc người cho ăn bữa tiếp theo, cứ phải cho chúng ăn mới ngừng được tiếng kêu đói ấy.
Lợn quả là những con vật hiền lành và đáng yêu, không hề gây khó chịu với con người, ngược lại còn mang giá trị kinh tế cao cho người nông dân.
2. Tả con lợn nhà em, mẫu số 2:
"Ba bà đi bán lợn con
Bán đi chẳng được lon ton chạy về
Ba bà đi bán lợn sề
Bán đi chẳng được chạy về lon ton"
Cứ mỗi khi nghe thấy những câu hát trên em lại cười tủm tỉm nhớ đến hình ảnh những chú lợn con đáng yêu, bởi chú lợn sề nhà em vừa mới đẻ được một lứa lợn con rất khỏe mạnh và mập mạp.
Những chú lợn con hồng hào, mũm mĩm và khỏe mạnh chạy lon ton trong chuồng, chúng cứ chạy đi tìm bầu sữa mẹ để được bú, con này tranh nhau với con kia tạo ra những tiếng chí chóe rất gay gắt, thế nhưng chỉ một lúc sau con nào cũng có riêng bầu sữa của mình và nằm bú một cách ngon lành. Vì là lợn con nên cái gì của chúng trông cũng nhỏ, đôi chân nhỏ tí hon, đôi tai nhỏ ve vẩy vểnh ngược vểnh xuôi như tập cách nghe ngóng, chiếc đuôi bé tí xíu trông giống như những con giun đang ngoe nguẩy sau mông. Sau khi được ăn no, những chú lợn con rất hiếu động và ham chơi, chúng nô đùa với nhau, xô đuổi nhau không biết mệt, chính vì thế mà chúng rất nhanh đói, lúc nào em cũng thấy lợn mẹ phải nằm ngửa ra cho đàn con ham ăn của mình bú. Những chú lợn con cũng nhờ thế mà lớn nhanh như thổi, mỗi ngày nhìn một khác, lớn hơn và trầm tính hơn nhưng lại ăn nhiều hơn, và thế là phải chuyển sang cho các chú ăn cám.
Có thể nói trong số các vật nuôi lợn là loài "sướng" nhất, chỉ việc ăn rồi ngủ, không phải đi kiếm thức ăn như gà cũng không phải thức đêm trông nhà như chó.
3. Tả con lợn nhà em, mẫu số 3:
"Ụt ịt, ụt ịt" tiếng kêu đặc trưng của một loài vật nuôi rất quen thuộc với người nông thôn đó chính là âm thanh của những con lợn hay còn gọi là heo.
Nhà em có nuôi một đàn lợn gồm 5 con, đó là những chú lợn nái rất đáng yêu. Những chú lợn nái được vỗ béo hàng ngày nên con nào con nấy đều béo trắng hồng, cổ và gáy ngấn từng lớp, da dẻ hồng hào, lông trắng muốt, thân hình săn chắc, những ụ thịt ở vai và mông nhô cả lên. Chiếc đuôi ngắn tủn mủn một mẩu không cân xứng với cơ thể nhưng lại vô cùng đáng yêu, ngược lại đôi tai lại quá to, nặng và cụp xuống che hết cả mặt chúng, dù chúng có cố vểnh lên để nhìn xung quanh chiếc tai cũng không thể dựng thẳng đứng lên được. Vào mùa hè nóng bức nhà em thường tắm cho lợn, chúng cũng rất thích được tắm, thấy vòi nước ở đâu là tranh nhau chen vào rướn thân ra để được tắm, sau khi tắm táp xong chúng ăn rất khỏe, cho bao nhiêu cám cũng hết không khi nào bỏ thừa thức ăn.
Lợn là loài hiền lành, sau khi ăn xong là mỗi con một góc chuồng lăn ra ngủ khì khì, không phiền nhiễu hay quấy rầy đến ai, chỉ khi sáng sớm, trưa và chiều tối là bắt đầu réo lên bản "hòa ca" đòi ăn, nếu không muốn điếc tai vì tiếng kêu thì phải cho chúng ăn kịp thời. Chúng chỉ khó tính khi bị bỏ đói vậy thôi còn bình thường rất hiền lành, thuần tính và biết nghe lời, em rất yêu quý loài vật nuôi này.
--------------------HẾT---------------------
Những bài văn Tả một loài vật nuôi em yêu thích không chỉ giúp các em rèn luyện khả năng quan sát mà còn giúp các em củng cố thêm hiểu biết, vốn từ và khả năng miêu tả. Bên cạnh bài tả con lợn, để luyện tập thêm các em có thể tham khảo: Tả con bò nhà em, Tả con chó nhà em, Tả con mèo, Tả con chim bồ câu.
https://thuthuat.taimienphi.vn/ta-con-lon-nha-em-46390n.aspx