Chắc hẳn khi còn nhỏ, được ông bà/ cha mẹ kể cho nghe câu chuyện về Tháng Gióng, hầu hết trẻ em vẫn mơ ước vươn vai một cái là trở thành tráng sĩ như Thánh Gióng. Em hãy tưởng tượng mình mơ thấy Thánh Gióng và hỏi Ngài bí quyết, xem Ngài khuyên em như thế nào? để có thể trở thành một người khỏe mạnh và giúp ích cho đất nước sau này.
Trẻ em vẫn mơ ước vươn vai một cái là trở thành tráng sĩ như Thánh Gióng. Em hãy tưởng tượng mình mơ thấy Thánh Gióng và hỏi Ngài bí quyết, xem Ngài khuyên em như thế nào?
1. Mẫu số 1:
Trẻ em trên đất nước ta đều muốn làm tráng sĩ như Thánh Gióng. Em cũng thích câu chuyện về vị Phù Đổng Thiên Vương này và thỉnh thoảng lại kể lại cho em trai em nghe. Cu cậu nghe đi nghe lại câu chuyện này có khi đến hàng trăm lần mà vẫn chưa chán và luôn hỏi: "Chị ơi tại sao Thánh Gióng vươn vai một cái là thành tráng sĩ mà sáng nào em cũng vươn vai mấy lần nhưng vẫn bé tí thế này?". Em chỉ cười đáp: "Bao giờ gặp Thánh Gióng chị sẽ hỏi cho". Không ngờ, em đã gặp này trong mơ và được nghe những lời khuyên hết sức bổ ích. Em vẫn nhớ mãi về giấc mơ này.
Trong mơ, em thấy mình đang ở một ngôi làng nhỏ, ngôi nhà bên cạnh em im ắng lạ thường. Em định gõ cửa thì thấy một điều kì lạ xảy ra: tay em xuyên qua cánh cửa. em bèn bước vào. Rồi em nhìn thấy một bà mẹ đang ngồi cạnh cái nôi trong có đứa bé. Lúc đầu, em không biết đó là ai nhưng sau đó em biết là Thánh Gióng lúc nhỏ khi người mẹ than thở: "Trời ơi, sao tôi khổ thấy này? Chúng tôi chỉ có một đứa con trai nhưng đã lên ba tuổi mà vẫn chưa biết nói!"
Đúng lúc đó, cậu bé bật đứng dậy, đòi mẹ gọi sứ giả vào. Cậu xin sứ giả roi sắt, ngựa sắt, giáp sắt để lên đường ra trận đánh giặc. Bà con hàng xóm láng giềng giúp đỡ cậu bằng cách góp cơm gạo, quần áo cho cậu, tiễn cậu đến tận cổng làng.
Em quan sát sự phi thường của Thánh Gióng khi người ra chiến trận đánh giặc, thầm phục ngài vì đã dùng hết sức lực của mình để cứu nước. Dường như dòng máu yêu nước đã chảy trong ngài là một cậu bé lên ba.
Khi Thánh Gióng đánh thắng quân giặc, ngài cởi áo giáp, chuẩn bị bay về trời thì em chạy đến. Khi bắt gặp ánh mắt khó hiểu của em, Thánh Gióng lên tiếng:
- Cháu có điều gì muốn hỏi ta phải không?
- Dạ vâng ạ! - Em đáp: - Ngài làm thế nào mà lại có sức mạnh phi thường như vậy ạ?
- À, đó là do rất nhiều điều. Thứ nhất, ta không chỉ là con của nhân dân Văn Lang vĩ đại mà còn là con của thần thánh. Ta đã lớn lên tại đất Việt, ta biết ơn bố mẹ ta và những người láng giềng tốt bụng, luôn luôn sẻ chia, giúp đỡ nhau.
Thứ hai, hãy luôn về phe chính nghĩa thì cháu sẽ luôn chiến thắng. Đứng về phe ác. Ở đó, cháu sẽ bị nhiễm thói xấu xa, độc ác.
Thứ ba, hãy chăm tập luyện, vận động và giữ vững sự khỏe khoắn cả về thể xác lẫn tinh thần. Hãy giữ cho tâm hồn mình thật trong sạch.
Và điều cuối cùng: Cháu thử xem ai đã cho ta cái ăn, cái mặc? đó là nhân dân. Nhưng nếu chỉ một người tì chắc ta sẽ không bao giờ được như thế này. Phải có sự đoàn kết, cháu ạ. Và đoàn kết là sức mạnh phi thường nhất, cũng là chìa khóa của thành công.
Hãy ghi nhớ lời ta. Kết hợp cả bốn điều trên, ta sẽ có sức mạnh vô song, không ai địch nổi. Hãy nhớ nhé!
Em chưa kịp nói lời cảm ơn thì "Reeng... Reeng...", cái đồng hồ báo thức kêu lên. Em ngẫm nghĩ về lời khuyên của Phù Đổng Thiên Vương và thấy nó thật là có ích. Bắt đầu từ hôm nay, em sẽ áp dụng những lời khuyên của ngài vào cuộc sống.
2. Mẫu số 2:
Ngày còn bé, em rất thích những buổi tối cuối tuần được mẹ chở về nhà ông bà, được ngủ với bà và nghe bà kể chuyện ngày xửa ngày xưa, ngay cả bây giờ khi em đã lớn, em vẫn thích nằm cạnh bà, nghe ké bà khi bà lại kể những câu chuyện ấy cho em trai của em nghe. Nằm ghé đầu lên 1 bên cánh tay bà, nghe giọng nói nhỏ nhẹ của bà, em thường mơ màng nghe rồi ngủ lúc nào ko biết, có phải những lúc đó là em đang mơ?
Giọng bà thầm thì như xa xôi lắm, chuyện xưa kể rằng, ở làng Phù Đổng xưa kia có một bà góa sống một mình, không con cái, một hôm bà ra đồng chợt nhìn thấy một vết chân to lạ thường, bà đưa chân mình vào ướm thử, ko ngờ về nhà có mang, sinh ra một cậu con trai khôi ngô tuấn tú.
Tuy nhiên, bà nuôi cậu ba năm mà cậu ko biết nói biết cười, đặt đâu nằm đấy. Năm ấy giặc Ân tàn ác tràn vào xâm lược nước ta, đi đến đâu chúng reo rắc sự độc ác đến đấy, dân chúng khóc la oán thán. Nhà vua lo lắng cho sứ giả đi tìm người tài về chống giặc. Đến làng cậu bé, vừa khi nghe tiếng loa của sứ giả vang lên, cậu bỗng nhiên bật nói với mẹ, câu đầu tiên là cậu muốn đi đánh giặc.
Cậu ăn bảy bồ cơm, bảy nong cà, đứng lên ra sân vươn vai 1 cái mình đã cao luôn mấy trượng, cậu bé đã trở thành 1 tráng sĩ dũng mãnh, chàng được cấp vũ khí đi diệt giặc. Con ngựa sắt cùng chàng đến đâu, quân giặc chết như ngả rạ đến đấy, gãy gậy sắt, chàng nhổ cả tre lên để đánh giặc. Giặc tan, đất nước yên bình, chàng cùng ngựa sắt bay về trời, trở thành một vị thánh của đất nước, được thờ là một trong 4 tứ bất tử của người dân Việt...
Trong màn sương mờ ảo, em cố dụi mắt nhìn, hình như có bóng hình một tráng sĩ khôi ngô cưỡi ngựa đang tiến về phía em, tráng sĩ nhìn em mỉm cười thật hiền rồi nhảy xuống khỏi mình ngựa, em lắp bắp:
- Có phải ngài...ngài là Thánh Gióng đấy ko ạ?
Tráng sĩ dắt ngựa đến bên em, cười nói:
- Ta chính là Thánh Gióng đây, cháu gọi ta là ông cũng được!
Em cứ mê mải ngắm nhìn, không tin được vào mắt mình, vị thánh cất tiếng hỏi:
- Cháu có điều gì muốn hỏi ta không?
- Ông ơi, con ngựa sắt của ông đẹp quá, ông làm thế nào mà có được sức mạnh như thế này để đi đánh giặc hả ông?
Vị thánh lại cười nói:
- Trong lòng cháu nghĩ gì ta biết hết, có phải cháu đang mơ ước lớn nhanh giống như ta ngày nào có phải ko?
Em bẽn lẽn cười xấu hổ:
- Cháu mong lớn từng ngày ông ạ, vì cháu muốn được làm nhiều thứ lắm mà lúc nào mẹ cháu cũng nói phải đợi lớn cháu mới được phép làm, cháu đi đâu đến nhà bạn cũng phải được sự đồng ý của mẹ cháu, về muộn là bị mẹ cháu nhắc nhở ngay, cháu đọc sách gì, chơi trò chơi gì cũng do mẹ cháu quản lý, vì thế cháu chỉ mong lớn để được làm theo ý mình thôi ông ạ, cả chuyện này nữa cơ, ở trong trường cháu có một nhóm bạn hư lắm, chuyên bắt nạt các bạn học, cháu chỉ mong có một sức khỏe vô địch để đánh được hết các bạn ý ông ạ!
Tráng sĩ cười ha hả khi nghe em nói xong, rồi ngài nói:
- Cháu đã được nghe kể về sức mạnh của ta, về sự vụt lớn của ta, và cháu mong mình cũng lớn nhanh và khỏe mạnh như vậy, nhưng cháu có biết không, sức mạnh của ta là sức mạnh của đất nước, của tinh hoa và sự cần cù lao động của người dân Việt mình tạo thành. Cháu cứ nghĩ mà xem, khi ta cần có cơm gạo ăn để lớn, cả làng đã góp cơm để nuôi ta, khi ta cần có vũ khí đánh giặc, những bàn tay nghệ nhân tài hoa nhất đã đúc ra vũ khí và ngựa cho ta đi đánh giặc, ấy là sức mạnh từ nhân dân. Nhân dân là sức mạnh, nhân dân là mỗi con người, như ta, như cháu. Cháu muốn lớn nhanh cháu phải chịu khó rèn luyện cả về thể chất lẫn tinh thần, tuổi của cháu bây giờ là tuổi ăn tuổi học, đó là những thứ sẽ tạo nên sức mạnh cho cháu sau này, cả chuyện cháu muốn khỏe để đánh bại các bạn hư kia nữa, không nên làm điều đó cháu ạ, là bạn cùng trường với mình, ko nên coi nhau là kẻ thù, cháu hãy cùng các bạn khác đừng cô lập các bạn hư, hãy chơi cùng các bạn ấy, khuyên nhủ và chỉ dẫn cho các bạn ấy sống thế nào để sau này trở thành những con người vừa có trí tuệ lại vừa có sức khỏe để thực hiện được tất cả những mơ ước của mình. Đấy là điều mà ta mong ở các cháu! Thôi cháu hãy suy nghĩ những điều ta nói, giờ thì ta phải đi đây! Nói rồi tráng sĩ nhảy phắt lên mình ngựa, con ngựa sải những bước kiệu dài, vùn vụt chạy rồi như bay biến vào không gian, em bàng hoàng giật mình tỉnh giấc, hình như em vừa trải qua một giấc mơ.
Nhưng dường như em cũng đã hiểu, muốn có một sức khỏe tốt, muốn làm được nhiều việc trong tương lai thì ngay từ bây giờ, em phải học thật giỏi, phải rèn luyện thân thể, trau dồi trí tuệ để mai này sẽ trở thành một người có ích cho đất nước, như Thánh Gióng.
3. Mẫu số 3:
Trời đã về khuya, mọi vật bắt đầu chìm vào trong giấc ngủ, chỉ còn nghe thấy tiếng dế kêu ri ri ngoài vườn. Em vẫn không tài nào ngủ được bởi không khí hội Gióng vẫn còn âm ỉ trong người. Ngồi tựa lưng vào bậu cửa, em mơ màng nhớ lại bầu không khí sôi động của đám rước ban chiều.
Đang thả hồn theo mây gió thì bỗng đâu một vầng sáng xuất hiện khiến em hoa cả mắt. Đằng sau vầng sáng đó là một cánh cửa mờ ảo được tạo bằng sương và khói, vẫn chưa hết ngạc nhiên thì vẳng lại từ sau cánh cửa là tiếng ngựa hí vang xen lẫn tiếng binh khí chạm vào nhau nghe sắc lạnh. Tò mò, em bước chân vào trong làn khói sương và ngạc nhiên thay trước mắt em là một quang cảnh vô cùng hỗn loạn. Xác giặc chất thành đống, những tên còn sống đang toán loạn tìm đường tháo chạy. Từ đằng xa một tráng sĩ thân hình cao lớn vạm vỡ, oai phong lẫm liệt đang vung roi sắt đánh giết quân thù. Lại gần hơn nữa thì thấy rõ hơn con ngựa tráng sĩ đang cưỡi không phải ngựa thật mà là một con ngựa sắt miệng còn đang phun lửa về phía kẻ thù. Trận đánh đang hồi ác liệt thì bỗng đâu roi sắt gãy, tráng sĩ bèn nhổ những cụm tre bên đường quật vào giặc tơi bời. Ngây người trước cảnh tượng cực kì hùng tráng ấy, em không thốt nên lời.
Ước mơ gặp Thánh Gióng đã có trong em từ lâu bởi em luôn xem Ngài là thần tượng của mình. Giờ đây khi tận mắt được trông thấy Ngài hùng dũng giết giặc, em không khỏi không cảm động. Bạo dạn, em tiến lại gần Ngài và cất tiếng hỏi hết sức cung kính.
- Ngài có phải Thánh Gióng - anh hùng của làng Phù Đổng, người có công đánh đuổi giặc Ân trong truyền thuyết?
Nhìn em một hồi, Thánh Gióng đáp, giọng sang sảng:
- Đúng vậy. Nhìn ngươi rất lạ, chắc không phải người nơi đây?
- Ngài nói đúng, cháu là người của tương lai ngàn vạn năm sau. Nhưng cháu cũng là "con Rồng cháu Tiên" giống như nhân dân nước Việt, là con cháu của Ngài...
- Ra là vậy. Thế ngươi gặp ta có chuyện gì?
- Thưa, cháu rất ngưỡng mộ tài năng phi thường của Ngài, cháu cũng muốn mình có thể vươn vai thành "Thánh Gióng". Ngài chỉ cho cháu bí quyết có được không?
Nghe ước muốn ngây ngô của em, Thánh Gióng cười vang. Tiếng cười của Ngài làm những bụi tre gần đó rung lên. Xong Ngài nói:
- Cháu yêu, ta rất vui khi thấy cháu quý mến ta, nhưng quả thật ta không có bí quyết nào để nói cho cháu. Có chăng thì đó chính là tình yêu thương và đùm bọc của nhân dân làng Gióng nói riêng và nhân dân Lạc việt nói chung với ta. Cháu thấy đấy, nếu không nhờ cơm gạo, áo quần,tình yêu thương,... của bà con chòm xóm thì ta đâu có thể dễ đàng vươn vai thành tráng sĩ như bây giờ. Và nếu không có ngựa sắt, áo giáp sắt, roi sắt trợ giúp thì ta thật khó khăn khi đánh đuổi giặc Ân. Chiến thắng vẻ vang này không phải công sức của mình ta. Nó là kết quả của tình đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau của nhân dân Đại Việt. Cháu nhìn xem, thanh roi sắt cứng cáp là thế ấy vậy mà đánh mãi cũng phải gãy, nhưng bó tre thân thuộc kia sao lại bền đến vậy? Bởi nó không chỉ có một mình, nó có sự gắn kết của nhiều cây tre. Đoàn kết và yêu thương chính là sức mạnh chiến thắng mọi kẻ thù.
Nghe người anh hùng làng Gióng tâm sự, em cảm thấy mình hiểu ra nhiều điều và càng khâm phục Ngài hơn. Em đang định hỏi tiếp thì Ngài đã thúc ngựa hí vang và phóng vút đi. Vẳng lại bên tai chỉ còn tiếng chào từ biệt. Thế rồi cả người và ngựa từ từ bay lên trời, nhìn từ xa vẫn còn thấy một vệt sáng le lói lẫn vào trong mây khói...
Bỗng có ai đó lay em rồi có tiếng mẹ gọi:
- Dậy đi con! Lên giường mà ngủ chứ! Ngồi đây khéo cảm lạnh bây giờ.
Em mở mắt, choàng tỉnh giấc. Hoá ra tất cả chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ rất thú vị. Giấc mơ đã giúp em hiểu hơn về người anh hùng làng Gióng và hiểu hơn về "bí quyết" vươn vai Phù Đổng của Thánh Gióng nói riêng và của dân tộc Việt Nam ta nói chung trong những năm tháng đánh giặc cứu nước cũng như xây dựng xã hội mới sau này.
-------------------HẾT----------------------
https://thuthuat.taimienphi.vn/tre-em-van-mo-uoc-vuon-vai-mot-cai-la-tro-thanh-trang-si-nhu-thanh-giong-em-hay-tuong-tuong-minh-mo-thay-thanh-giong-va-hoi-ngai-bi-quyet-xem-ngai-khuyen-em-nhu-the-nao-41279n.aspx
Thánh Gióng là truyền thuyết nổi tiếng kể về người anh hùng chống giặc ngoại xâm Thánh Gióng, tìm hiểu chi tiết về nội dung, ý nghĩa của tác phẩm, các em có thể tìm đọc thêm: Ý nghĩa của hình tượng Thánh Gióng trong truyền thuyết Thánh Gióng, Khái quát giá trị nội dung, nghệ thuật đặc sắc truyện Thánh Gióng, Phân tích ý nghĩa của những chi tiết hoang đường, kì ảo trong truyện Thánh Gióng, Đóng vai Thánh Gióng kể lại câu chuyện của mình sau khi đánh đuổi xong giặc Ân.