Thông qua việc thực hành viết bài văn Tả cảnh hoàng hôn quê em, các em học sinh có cơ hội trau dồi và rèn luyện kĩ năng viết văn tả cảnh đồng thời bồi đắp thêm cho mình khả năng quan sát, chọn lọc và sử dụng từ ngữ cho hiệu quả hơn.
Đề bài: Tả cảnh hoàng hôn trên quê em
Văn mẫu miêu tả cảnh hoàng hôn quê em
I. Dàn ý tả cảnh hoàng hôn trên quê em (Chuẩn)
1. Mở bài
Giới thiệu khái quát về cảnh hoàng hôn trên quê hương em
2. Thân bài
* Những biến đổi của không gian khi hoàng hôn:
- Mặt trời dần khuất bóng
- Tia nắng yếu ớt
- Những cơn giá thổi nhè nhẹ mang đến cảm giác khoan khoái, dễ chịu
* Khung cảnh làng quê khi hoàng hôn:
- Đẹp đẽ, yên bình
- Như khoác lên mình chiếc áo mới rực rỡ, tinh tế...(Còn tiếp)
>> Xem chi tiết Dàn ý Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em tại đây
II. Bài văn mẫu tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em
1. Tả cảnh hoàng hôn quê hương em, mẫu số 1 (Chuẩn)
Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, không gian làng quê em lại được bao phủ bởi sắc đỏ hồng của những tia nắng cuối ngày. Khung cảnh mộc mạc, giản dị của làng quê khi hoàng hôn luôn mang đến cho em cảm giác yên bình, dễ chịu.
Bầu trời khi hoàng hôn không còn những tia nắng gắt, chói sáng như ban ngày mà nhạt màu dần, mặt trời dần biến mất sau rặng tre làng. Làng quê em như được khoác lên mình chiếc áo mới đẹp đẽ, đó là màu đỏ hồng của mặt trời cuối ngày. Những cơn gió nhè nhẹ thổi qua làm đung đưa những cành cây và mang đến cho con người cảm giác dễ chịu, khoan khoái. Hoàng hôn buông xuống cũng là khi những bác nông dân kết thúc một ngày làm việc mệt nhọc, mọi người cùng nhau trở về nhà. Dù công việc lao động vất vả nhưng khi được trở về nhà, ai nấy đều rất vui vẻ, tiếng nói cười vang rộn một góc đường làng.
Khi mặt trời lặn hẳn cũng là khi màn đêm kéo xuống, vạn vật được bao trùm bởi màu đen tuyền của màn đêm. Trong bữa cơm gia đình, mọi người cùng nhau chia sẻ những câu chuyện thú vị trong ngày, bữa cơm ấm áp, tiếng cười nói hạnh phúc, không khí quây quần có lẽ là thời khắc hạnh phúc nhất của mỗi người. Hạnh phúc của người dân quê em cũng giản đơn, bình dị như vậy đấy.
Em yêu quê hương mình, yêu từng khoảnh khắc biến đổi của tự nhiên, yêu cuộc sống thanh bình, giản dị của quê mình.
2. Bài văn Tả cảnh hoàng hôn trên biển, mẫu số 2 (Chuẩn)
Khoảnh khắc em yêu thích và mong chờ nhất trong ngày chính là hoàng hôn, đặc biệt cảnh hoàng hôn trên biển quê em vô cùng thanh bình, đẹp tựa một bức tranh mực tàu.
Em sinh ra và lớn lên ở miền biển nên thường xuyên được ngắm nhìn cảnh tượng mặt trời dần "lặn" xuống biển mỗi khi bình minh buông xuống. Hoàng hôn trên biển lộng gió, những cơn gió từ biển thổi vào mát rượi xua đi mọi mệt nhọc của một ngày dài. Mặt trời dần khuất bóng, những tia nắng trở nên yếu ớt hơn, không còn rạng rỡ, chói sáng như ban ngày. Mặt trời phía tây ửng hồng như gò má của người thiếu nữ, nhìn từ phía bờ biển, mặt trời như dần chìm xuống mặt biển rộng lớn, cảnh tượng ấy huy hoàng tựa như những thước phim màu: đẹp đẽ, kì vĩ.
Bầu trời lúc hoàng hôn dường như cũng xà xuống thấp hơn để gần với mặt biển, những đám mây lờ lững trôi, phía xa là những cánh chim vội vã, có lẽ chúng cũng đang hối hả trở về tổ trước khi màn đên buông xuống. Khác với vẻ thanh bình nơi làng quê, tại bến cảng lại vô cùng náo nhiệt, những người ngư dân đang chuẩn bị những dụng cụ đánh bắt để bắt đầu một chuyến ra khơi đêm.
Khi mặt trời khuất hẳn sau những đám mây, màn đêm buông xuống cũng là khi em giúp mẹ dọn cơm, cả gia đình cùng nhau quây quần bên bữa cơm gia đình ấm áp.
3. Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em, mẫu số 3:
Quê em ở vùng biển. Cuộc sống của chúng em gắn bó với biển. Biển hiền hoà, êm dịu nhưng cũng có lúc giận dữ, thét gào. Mỗi lúc, biển lại mang một sắc thái khác nhau. Nhưng hoàng hôn trên biển thì luôn luôn đẹp, một vẻ đẹp không hề thay đổi qua bao năm tháng.
Lũ trẻ chúng em dù có mải chơi thế nào nhưng không bao giờ có thể bỏ qua cảnh hoàng hôn trên mặt biển. Mỗi khi nhìn cảnh mặt trời lặn xuống biển, chúng em cứ lặng người ngắm nhìn, mắt không thể rời ra. Khi bóng chiều buông xuống, những tia nắng trong ngày bị thu về. Nó không còn được tự do nhảy nhót và nô đùa như ban ngày. Ông mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ, hồng hào dần dần tụt xuống khỏi những đám mây trắng xốp. Bầu trời trông cao và trở nên tím thẫm. Xung quanh quả cầu lửa ấy là những đám mây hồng, tím. Màu hồng và tím cứ đan xen, hoà lẫn với nhau. Nhìn sắc trời lúc ấy thật buồn. Nếu như bình minh trên biển huy hoàng bao nhiêu thì hoàng hôn trên biển lại lặng lẽ và trầm buồn bấy nhiêu. Khung cảnh mang một nét buồn. Hay thiên nhiên cũng đang buồn khi phải chia tay với ông mặt trời vui tính. Và dường như, chính ông mặt trời cũng thấy buồn. Khi lặng ngắm hoàng hôn trên biển, mắt ta có thể nhìn thấy rõ cái khối cầu lơ lửng đang từ từ tụt xuống biển. Nó cứ lặn dần, lặn dần. Những tia nắng bị thu lại, mặt trời không còn chói chang, nắng gắt mà trở nên hiền lành và ấm áp. Mặt trời cứ như thế, tạm biệt một ngày, nó từ từ lặn sâu xuống mặt biển.
Khi những ánh sáng cuối cùng vụt tắt, cũng là lúc màn đêm ập xuống. Xa xa những đoàn thuyền đánh cá trên biển đang nối đuôi nhau lần lượt trở về sau một ngày lênh đênh trên biển khơi. Những bãi cát không còn những chiếc ô sặc sỡ mà đứng từ xa, ta tưởng như nhìn thấy những cây nấm muôn màu. Bờ biển đông vui, sầm uất đã trở lại với vẻ yên tĩnh. Trên bãi biển chỉ còn là đác vài người. Chỉ có những con sóng vẫn vuốt ve, đùa giỡn với bãi cát.
Mùi khói bếp bay lên, lan tỏa trong không gian. Thế là đã kết thúc một ngày mới, kết thúc một ngày làm việc vất vả. Hoàng hôn đẹp nhưng lại buồn và trống trải quá. Vậy mà không hiểu sao, ngày nào em cũng muốn ngắm nhìn cảnh hoàng hôn trên biển.
----------------------HẾT-----------------------
Như vậy chúng tôi đã gợi ý Tả cảnh hoàng hôn quê em bài tiếp theo, các em chuẩn bị cho phần Tả dòng sông mùa lũ và cùng với phần Tả một lễ hội ở quê em để có thể hiểu rõ hơn về nội dung này.
https://thuthuat.taimienphi.vn/ta-canh-hoang-hon-que-em-39092n.aspx