Phân tích nhân vật Nhuận Thổ trong Cố hương của Lỗ Tấn

Nhuận Thổ là người bạn thời thơ ấu của nhà văn Lỗ Tấn. Trong một lần về thăm lại cố hương sau nhiều năm xa quê, nhà văn xót xa nhận ra sự thay đổi của quê hương mà còn ở chính những con người, những người bạn mà mình từng gắn bó. Khi Phân tích truyện ngắn Cố hương, các em không nên bỏ qua Phân tích nhân vật Nhuận Thổ trong Cố hương của Lỗ Tấn để thấy được những thay đổi về ngoại hình và tính cách của nhân vật này cũng như sự thay đổi của quê hương nhà văn.

Đề bài: Em hãy Phân tích nhân vật Nhuận Thổ trong Cố hương của Lỗ Tấn

Mục Lục bài viết:
I. Dàn ý
II. Bài văn mẫu

phan tich nhan vat nhuan tho trong co huong cua lo tan

 Phân tích nhân vật Nhuận Thổ trong Cố hương của Lỗ Tấn


I. Dàn ý Phân tích nhân vật Nhuận Thổ trong Cố hương của Lỗ Tấn


1. Mở bài

- Sơ lược về tác giả Lỗ Tấn.
- Giới thiệu tác phẩm và nhân vật Nhuận Thổ.
 

2. Thân bài:

a. Nhân vật Nhuận Thổ lúc còn bé (10 tuổi):
- Có ngoại hình đáng yêu, tràn đầy sức sống "khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh mật, đầu đội mũ lông chiên bí tí teo, cổ đeo vòng bạc sáng loáng", rồi thì bàn tay "hồng hào, lanh lẹn, mập mạp".
- Tác phong thì nhanh nhẹn, hay nói hay cười, hiểu nhiều biết nhiều, biết bẫy cả chim khổng tước, lại biết cả bờ biển có những vỏ sò tuyệt đẹp, hay việc canh tra khỏi vào ăn dưa hấu,...
- Tình cảm, thái độ: Hai đứa trẻ con mau chóng trở nên thân thiết mà không hề có khoảng cách. Nhuận Thổ xưng hô "anh-em" với nhân vật chính, thân thiết gần gũi vô cùng.
- Thông minh lanh lợi, sự tự tin toát ra từ trong lời nói, tác phong và hành động của nhân vật này.
- Rất biết giữ lời hứa, trân trọng tình bạn dẫu chỉ ngắn ngủi có một tháng tròn.

b. Nhân vật Nhuận Thổ khi lớn:
- Nhuận Thổ trở thành một người đàn ông trưởng thành với thân hình cao lớn "nước da vàng sạm, lại có thêm những nếp răn sâu hoắm, ...mi mắt viền đỏ húp mọng lên", "anh đội một cái mũ lông chiên rách rưới, mặc một chiếc áo lông mỏng dính, người co ro cúm rúm, tay cầm một bọc giấy và một chiếc tẩu thuốc lá dài", "bàn tay vừa thô kệch vừa nặng nề, nứt nẻ như vỏ cây thông".
- Tác phong thì trở nên co ro, khúm núm, "dáng người phảng phất như một pho tượng đá", trở nên trầm ngâm và lặng lẽ.
- Tình cảm, thái độ: Thể hiện qua hai tiếng"Bẩm ông!" tỏ vẻ khuôn phép, khúm núm.
- Sự nhanh nhẹn hoạt bát đã biến mất thay vào đó là sự nhu nhược, sống cam chịu, chậm chạp, trầm lặng, ngu độn bởi bị cái nghèo đói đày đọa, sinh ra cả tính gian dối, khi vùi mấy chục bát vào đống tro bếp để toan khi xúc tro mang đi thì lấy luôn.

c. Nguyên nhân khiến Nhuận Thổ thay đổi:
- Xuất phát từ sự khác nhau giữa người tri thức và người lao động, do chế độ phân biệt đẳng cấp trong xã hội Trung Quốc lúc bấy giờ.
- Chế độ phong kiến cũ nát lạc hậu của Trung Quốc đã khiến cho con người ta trở nên tha hóa, đánh mất dần hết những vẻ đẹp nguyên sơ, thiên chân của một con người.
 

3. Kết bài

Nêu cảm nhận
 

II. Bài văn mẫu  Phân tích nhân vật Nhuận Thổ trong Cố hương của Lỗ Tấn

Lỗ Tấn (1881-1936), là nhà văn nổi tiếng người Trung Quốc, từng học nhiều ngành nghề khác nhau, thế nhưng qua một sự kiện khi ông học tập ở Nhật, Lỗ Tấn đã nhận ra một chân lý rằng chữa bệnh cho con người ở thể xác không bằng chữa bệnh cho con người ở tinh thần. Từ đó ông đã đổi hướng từ học y khoa sang làm văn chương để thay đổi tư tưởng cổ hủ, lạc hậu đậm chất phong kiến của người dân Trung Quốc giai đoạn bấy giờ, nhằm thay đổi xã hội một cách triệt để, nhằm cách mạng hóa đất nước. Tác phẩm tiêu biểu nhất của ông bao gồm tập truyện ngắn như AQ chính truyện, Bàng hoàng, Gào thét,... Các đề tài chính của Lỗ Tấn chủ yếu xoay quanh người nông dân, người lao động trong xã hội Trung Quốc cũ. Truyện ngắn Cố hương là một tác phẩm nằm tập truyện ngắn Gào thét in năm 1923. Trong tác phẩm ngoài sự xuất hiện của nhân vật chính còn có một nhân vật khác góp phần làm nên nội dung chính của câu chuyện ấy là Nhuận Thổ, người bạn từ thuở tấm bé của nhân vật "tôi". Mà trong lần trở về sau hai mươi năm xa cách quê hương, nhân vật "tôi" đã đặt rất nhiều những hy vọng, mộng tưởng về cuộc hội ngộ tốt đẹp, thì sự thay đổi của Nhuận Thổ khi trưởng thành đã khiến anh vô cùng thất vọng và buồn rầu.

Sau hai mươi năm sinh sống học tập và làm việc ở nơi xa, nhân vật "tôi" trở về quê hương để bán đi ngôi nhà cũ và đưa cả gia đình đến nơi ở mới. Cuộc trở về ấy đối với tác giả không hề vui vẻ gì, bởi nốt lần này nữa thôi có lẽ anh sẽ không còn quay lại đây nữa, nơi vốn đã gắn bó với nhân vật "tôi" trong suốt những ngày thơ ấu. Cảnh vật quê hương xơ xác tiêu điều, hoang vắng, im lặng dưới vòm trời vàng úa, một thực cảnh in dấu sự thê lương. Và tại đây tác giả không chỉ chứng kiến sự thay đổi của cảnh vật mà còn phải chứng kiến cả sự thay đổi mạnh mẽ của con người, trong đó nhân vật Nhuận Thổ chính là nhân tố làm nên cái hồn của tác phẩm. Khi nghe tin Nhuận Thổ sẽ đến thăm, vốn tâm trạng đang buồn rầu của tác giả trước thực cảnh của quê hương lại trở nên phấn khởi và vui mừng, trong lòng nhân vật "tôi" vô cùng háo hức mong chờ cái lúc được hội ngộ với người bạn từng thân thiết năm nào. Trong lúc ấy ký ức của nhân vật chính liên tục tràn về những ngày gia đình còn khá giả sung túc, vào cái ngày giỗ tổ linh đình 30 năm mới có một lần và cuộc gặp gỡ giữa hai đứa trẻ ngây thơ. Trong ký ức của nhân vật "tôi" Nhuận Thổ khi ấy là một đứa trẻ có ngoại hình đáng yêu, tràn đầy sức sống "khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh mật, đầu đội mũ lông chiên bí tí teo, cổ đeo vòng bạc sáng loáng", rồi thì bàn tay "hồng hào, lanh lẹn, mập mạp". Tác phong thì nhanh nhẹn, hay nói hay cười, hiểu nhiều biết nhiều, biết bẫy cả chim khổng tước, lại biết cả bờ biển có những vỏ sò tuyệt đẹp, hay việc canh tra khỏi vào ăn dưa hấu,... Tất cả những điều ấy khiến cho một cậu thiếu gia cả ngày chỉ sống trong 4 bức tường bọc vuông lấy cái sân như nhân vật "tôi" vô cùng thích thú, và hai đứa trẻ con mau chóng trở nên thân thiết mà không hề có khoảng cách. Điều đó thể hiện rõ nhất thông qua cái cách mà nhân vật Nhuận Thổ xưng hô "anh-em" với nhân vật chính, thân thiết gần gũi vô cùng. Đặc biệt lúc hai đứa trẻ phải chia tay, Nhuận Thổ cứ khóc mãi mà không chịu về, sau đó ở dưới quê cậu còn nhờ bố gửi lên cho người anh em của mình mấy cái lông chim và một bọc vỏ sò, để nhắc nhở về tình cảm thân thiết đáng quý giữa cả hai. Một điểm sáng nữa ở nhân vật Nhuận Thổ lúc bé mà nhân vật "tôi" nhớ mãi và trân trọng ấy chính là cái vẻ thông minh lanh lợi, tự tin toát ra từ trong lời nói, tác phong và hành động của nhân vật này. Ngoài ra còn đáng quý ở chỗ Nhuận Thổ tuy là một cậu bé thế nhưng rất biết giữ lời hứa, trân trọng tình bạn dẫu chỉ ngắn ngủi có một tháng tròn.

Tất cả những hồi ức tốt đẹp về người bạn bé thơ đã xa nhau hơn hai chục năm đang tràn đầy trong tâm trí, khiến nhân vật "tôi" trở nên mong chờ và háo hức với cuộc hội ngộ của cả hai thì hiện thực lại đem đến cho nhân vật này những sự thất vọng và buồn bã, đó là sự thay đổi hoàn toàn của Nhuận Thổ khi trưởng thành về tất cả mọi mặt. Nhuận Thổ đã không còn là Nhuận Thổ khi xưa, có lẽ rằng cuộc sống khó khăn đã mài dũa bào mòn khiến anh dường như biến thành một người khác. Không còn là một cậu bé mập mạp, tràn đầy sức sống như xưa, Nhuận Thổ trở thành một người đàn ông trưởng thành với thân hình cao lớn "nước da vàng sạm, lại có thêm những nếp răn sâu hoắm, ...mi mắt viền đỏ húp mọng lên", "anh đội một cái mũ lông chiên rách rưới, mặc một chiếc áo lông mỏng dính, người co ro cúm rúm, tay cầm một bọc giấy và một chiếc tẩu thuốc lá dài", "bàn tay vừa thô kệch vừa nặng nề, nứt nẻ như vỏ cây thông". Tác phong thì trở nên co ro, khúm núm, mất hẳn cái vẻ linh hoạt nhanh nhẹn lúc bé, "dáng người phảng phất như một pho tượng đá", trở nên trầm ngâm và lặng lẽ không còn hay nói hay cười như khi còn bé. Tuy nhiên tất cả những thay đổi ấy mới chỉ làm cho tác giả hụt hẫng và buồn rầu đôi chút vì giấc mộng bị sụp một góc nhỏ, thế nhưng chính những thay đổi về tình cảm, thái độ của Nhuận Thổ mới lại chính là cái khiến nhân vật "tôi" trở nên bằng hoàng, khiến tác giả "như điếng người đi" bởi hai tiếng "Bẩm ông!" khuôn phép, khúm núm của Nhuận Thổ. Như vậy đã không còn một Nhuận Thổ suốt ngày líu lo, xưng anh em với nhân vật chính nữa rồi, điều đó khiến ông thấy buồn bã và nuối tiếc vô cùng, không khí trở nên gượng gạo và tất cả những điều nhân vật "tôi" muốn nói dường như nghẹn bứ lại ở cổ, không cách nào nói tiếp được, chỉ còn cách im lặng, nhạt nhẽo. Bên cạnh đó dưới cái nhìn của nhân vật "tôi" tính cách của Nhuận Thổ cũng không còn như xưa mà trở nên biến đổi dữ dội qua hai mươi năm của cuộc đời sóng gió, khó nhọc và nghèo túng. Sự nhanh nhẹn hoạt bát đã biến mất thay vào đó là sự nhu nhược, sống cam chịu, mất hẳn cái khí thế xông pha, tay cầm đinh ba sẵn sàng đâm con tra ăn trộm dưa lúc nhỏ. Giờ đây người ta chỉ thấy ở người đàn ông khốn khổ cái sự chậm chạp, trầm lặng, ngu độn bởi bị cái nghèo đói đày đọa. Và rồi điều khiến tác giả buồn bã hơn cả ấy là không chỉ trở nên đần độn mà Nhuận Thổ giờ đây lại còn sinh ra cả tính gian dối, khi vùi mấy chục bát vào đống tro bếp để toan khi xúc tro mang đi thì lấy luôn.

Như vậy nguyên nhân chính dẫn tới sự ngăn cách giữa nhân vật tôi và Nhuận Thổ có lẽ bước đầu xuất phát từ sự khác nhau giữa người tri thức và người lao động, do chế độ phân biệt đẳng cấp trong xã hội Trung Quốc lúc bấy giờ. Bên cạnh đó sự thay đổi hoàn toàn của nhân vật của Nhuận Thổ lại chính là bắt nguồn từ chế độ phong kiến của Trung Quốc đã khiến cho con người ta trở nên tha hóa, đánh mất dần hết những vẻ đẹp nguyên sơ, thiên chân của một con người.

Cố hương đã đem lại cho người đọc những trang văn mang hơi hướng hồi ký, không chỉ đơn thuần là thuật lại chuyến hồi hương cuối cùng của tác giả, mà bên cạnh đó qua việc kể lại sự thay đổi của người bạn thuở nhỏ Nhuận Thổ, tác giả còn gián tiếp lên án phê phán xã hội phong kiến, đồng thời đặt ra vấn đề về con đường đi của người nông dân như Nhuận Thổ và xã hội lúc bấy giờ để độc giả cùng suy ngẫm.

--------------------HẾT----------------------

https://thuthuat.taimienphi.vn/phan-tich-nhan-vat-nhuan-tho-trong-co-huong-cua-lo-tan-55412n.aspx
Cố hương là truyện ngắn đặc sắc của Lỗ Tấn, bên cạnh nhân vật Nhuận Thổ, các em có thể tìm hiểu chi tiết về tác phẩm qua một số bài văn mẫu đặc sắc khác như: Phân tích truyện ngắn Cố hương, Cảm nghĩ khi đọc bài Về thăm cố hương trích trong tác phẩm Thượng kinh kí sự, Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương, Cảm nhận của em về hình ảnh con đường mòn trong truyện ngắn Cố hương

Tác giả: Trấn thành     (4.0★- 3 đánh giá)  ĐG của bạn?

  

Bài viết liên quan

Phân tích Thuốc của Lỗ Tấn
Phân tích nhân vật Hạ Du trong tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn
Phân tích Những nét độc đáo trong Thuốc
Dàn ý qua tác phẩm Cố hương, nêu suy nghĩ về câu nói của Lỗ Tấn
Dàn ý phân tích tấn bi kịch của người trí thức nghèo trong xã hội cũ qua nhân vật Hộ
Từ khoá liên quan:

Phan tich nhan vat Nhuan Tho trong Co huong cua Lo Tan

, cam nhan ve nhan vat nhuan tho, phan tich truyen co huong cua lo tan ,

SOFT LIÊN QUAN
  • Phân tích sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị

    Hướng dẫn phân tích truyện Vợ Chồng A Phủ

    Mị là nhân vật chính trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài với những nét tính cách đặc trưng cho người phụ nữ miền núi Tây Bắc, nổi bật trong đó là sức mạnh phản kháng, sức sống tiềm tàng mãnh liệt, cùng Phân tích sức sống tiềm tàng ở nhân vật Mị để thấy được dụng ý nghệ thuật của nhà văn trong việc khắc họa hình tượng nhân vật này.

Tin Mới