Thiên tai lũ lụt đang hoành hành ở các tỉnh phía Tây Bắc và miền Trung làm thiệt hại về người và của, Taimienphi.vn xin chia sẻ với các bạn những bài thơ về nước ngập mùa mưa bão để thấu hiểu được những khó khăn mà người dân ở nơi đây phải trải qua mùa mưa lũ và đồng cảm với nỗi đau của họ.
Đọc các thông tin và nhìn những hình ảnh trên mạng, trên TV hoặc chứng kiến cảnh người dân ở vùng lũ đang vùng vẫy trong biển nước, nhiều tác giả đã sáng tác ra những bài thơ về ngập nước mùa mưa bão để thể hiện nỗi đau, đồng cảm với người dân ở nơi đó. Hãy đọc những bài thơ về mưa bão, lũ lụt để cảm nhận nhé.
Tổng hợp các bài thơ về ngập lụt mùa mưa bão
Tuyển tập những bài thơ về ngập nước mùa mưa bão hay
I. Bài thơ về lũ lụt hay, phổ biến
1. ƯỚC NGUYỆN
Trần gian bể khổ rõ ràng
Mưa nhiều lũ lụt tràn lan ba miền
Nắng thì trời nóng như điên
Hoả hoạn lan tỏa triền miên mỗi ngày
Đau lòng trước cảnh thiên tai
Cầu mong Đức Phật ra tay độ đời
Quyền năng phép thuật tuyệt vời
Ra tay cứu vớt mảnh đời khổ đau
Thương người ngài chẳng biết sao
Lời khuyên của phật cùng nhau ở hiền
Đừng vì vật chất kim tiền
Mà quên nguồn cội tổ tiên ông bà
Anh em phải biết thuận hoà
Yêu thương phụng dưỡng mẹ cha về già
Việc làm thì phải thật thà
Đừng ăn hối lộ rườm rà cho nhau
Bây giờ phải nghĩ ngày sau
Hôm nay hưởng một mai sau trả mười
Cuộc sống luôn nở nụ cười
Cho tâm thanh thản mọi người quí nhau
Trần gian muôn cảnh nhiều màu
Tâm lành tánh thiện kiếp sau hưởng nhàn
(Thơ Nguyễn Ký)
2. CẢM ƠN ANH
Mưa đổ về trên núi rừng Tây Bắc,
Lũ ngang nhiên đang mặc sức tung hoành
Người dân ta đang cuộc sống an lành
Trong phút chốc lại tan tành mây khói
Có anh rồi ơi các anh bộ đội,
Đang sẵn sàng lội cứu vớt cho dân
Anh quên mình lăn xả những tấm thân
Cho vơi bớt một phần dân khốn khổ.
Cảm ơn anh những người lính Cụ Hồ
Thật xứng danh không bao giờ hổ thẹn
Giúp cho dân những gì chưa trọn vẹn
Giảm nỗi đau đang nghèn nghẹn con tim
Bão lũ về anh không thể ngồi yên
Phải chiến đấu với thiên tai lũ lụt
Cứu những người không để lâu một phút
Hoặc chỉ là một chút rất mong manh
Trong lúc này dân cần đến các anh
Phải cứu giúp cho thật nhanh anh nhé
Chúc các anh có thêm nhiều sức khỏe
Để những lần chia xẻ với nhân dân.
(Thơ Linh Han Ong Ngoai)
3. BÀI CA TÂY BẮC
Ai về Tây Bắc hôm nay
Mà xem quang cảnh mang đầy thương đau.
Người dân đang phải âu sầu,
Sống trong lũ quét chẳng đâu sánh bằng.
Mây đen kéo đến phũ phàng,
Mưa to ập tới bản làng quê ta,
Gây nên đổ cửa đổ nhà,
Người dân tang tóc sao mà đau thương
Lũ dâng ngập hết con đường,
Còn đâu ra lối tới trường con thơ.
Dân đang trong cảnh bơ vơ
Không nhà không cửa nằm chờ dưới mưa.
Chỉ vì rừng núi lưa thưa,
Cây kia chặt hết cho vừa lòng tham.
Bây giờ lũ lụt ai kham,
Người dân khốn khổ biết làm sao đây.
Mong sao rừng lại thêm dày
Cây xanh phủ kín nơi này cho nhanh.
Cho dân cuộc sống an lành,
Không còn thấy cảnh tan tành dưới mưa.
Chung vui cuộc sống như sưa,
Đồng bào không sợ khi mưa bão về.
Nhịp chày vang khắp đồng quê.
Một mùa vụ mới bộn bề quê hương.
4. THỜI TIẾT NĂM ĐINH DẬU
Thời tiết năm qua thật khó lường
Đầu hè nắng đổ cháy đồi nương
Thình lình lũ quét xô rừng núi
Nhà sập, người trôi, sạt lở đường...!
Mùa thu bão lụt nát miền trung
Trâu kéo xe hoa chuyện lạ lùng
Tiếng vọng cầu kinh trên mái ngói
Nhân gian ngụp lặn giữa ngàn trùng!
Mùa đông tuyết trắng phủ nương chè
Sương nặng mây mù nghẽn suối khe
Cô gái tìm măng đi lạc lối
Con em đến lớp ngại đường về!
Ai trèo lên được chín tầng mây
Vá lỗ ôzôn đã bị vầy
Lắp đặt điều hòa cho khí quyển
Bởi người hủy hoại núi rừng cây?
Mậu tuất mong trời chớ ngả nghiêng
Đừng say men loạn khổ ba miền
Mưa hòa gió thuận cho trần thế
Rũ bớt thương đau khỏi muộn phiền!...
(Thơ Nguyễn Văn Pứ)
5. BÃO MIỀN TRUNG
Ta rật mình thấy cảnh bão miền trung
Nước cộng nước tràn vô nhanh tàn phá
Miền quê nghèo những căn nhà nghiêng nghả
Trên dưới một màu trắng xoá mênh mông
Ta bàng hoàng thấy những cảnh đau lòng
Nước ngập lụt nhà chỉ còn mỗi nóc
Bao nhiêu người gọi tên nhau khóc lóc
Trong mưa lạnh gió thốc thổi từng cơn
Ta rùng mình thấy những cảnh tang thương
Xác mẹ già,trẻ em còn nằm đó
Thân gầy còm bê bết bùn nhăn nhó
Giọt lệ nào xoá bỏ được nỗi đau
Ta sợ hãi với những lũ tham giầu
Vì lợi lộc chúng đâu còn nhân tính
Xã hội này trắng đen chưa phân định
Xả hồ đêm bão gió giết dân lành
Ta tức tối với quan lại hôi tanh
Tham quyền chức để tanh bành đất nước
Thương miền trung gánh hai đầu sau trước
Cố oằn mình chịu đựng trước oan sai
Ta buồn rầu với những chuyện bi hài
Dân ngập lụt quan oai phong dự lễ
Tổ quốc ơi sao bây giờ như thế
Còn quốc hồn quốc tuý nữa không
Ôi! đất nước ta vẫn hằng mong
Nay như thế ta cúi đầu tủi hổ
Tiếng quốc kêu bao linh hồn trăn trở
Thương lắm lắm nỗi khổ miền Trung.
(Thơ Thanh Đam)
6. THƯƠNG EM THƯƠNG CẢ MIỀN TRUNG
Gót em chưa rửa sạch bùn (*)
Lại dầm nước bạc lạnh lùng chân em!
Mưa như dội mấy ngày liền
Mưa từ cửa biển mưa lên đại ngàn...!
Trên trời dưới nước mênh mang
Thương em tóc ướt,lạnh tràn bờ vai
Dọn nhà em phải liền tay
Lại giúp hàng xóm tối ngày chưa xong...
Nước tràn trắng bãi trắng đồng
Thuyền không thấy bến,sông không thấy bờ!
Mái nhà như chiếc lá khô
Sóng xô, nước xiết biết giờ nào trôi...?
Thương em chống chọi giữa trời
Má hồng nhợt nhạt, làn môi tím bầm!
Hỡi ai xả lũ trên ngàn
Có thương miền hạ nát làng, người trôi...?
Lấy gì để sống cầm hơi
Còn gì để lại cho đời cháu con...?
Thương em thương cả miền Trung
Thương em thương cháy tận cùng ruột gan!
***
Thủy triều rút xuống nhanh dần
Đường thôn hiện rõ nắng vàng đầy sông.
Thương em lội giữa cánh đồng
Chăm cây lúa đổ,tiếc bông lúa vàng!
Em ơi đông đã dần sang
Lụt qua, đệm ấm chăn màn còn không...?
Còn trời còn nước còn non
Dẫu còn gánh nặng em còn niềm tin ...!
(Thơ Nguyễn Văn Pứ)
7. MIỀN TRUNG MÙA LŨ
Có ai ghé miền Trung mùa nước lũ?
Mắt chỉ nhìn cũng đủ khóc thương rồi
Vật, cây, lá, nhà khắp nơi trôi nổi
Người chết chìm vô tội lắm... Trời ơi!
Có ai nghe tiếng trẻ thơ nức nở ?
Khóc gọi mẹ đứng đợi trên máy nhà
Ngôi nhà lá được người cha chấp vá
Lũ cuốn ngang tơi tả không còn gì
Có ai biết cụ già đi không nghĩ
Tìm xác con yêu quý phương trời nào
Người tóc bạc tiếc công lao sinh tạo
Tiễn đầu xanh ruột đau thắt trong lòng
Có ai không ? Có ai không?... Ai không?
Hãy chung tay một lòng vì dân tộc
Cứu miền Trung qua thảm khốc tang tóc
Chung nụ cười thôi khóc nhé miền Trung!
(Thơ Nguyễn Tấn Thanh)
8. MIỀN TRUNG MÙA MƯA LŨ
Biết bao nhiêu hộ thế này
Tại sao lũ nỡ đoạ đày người dân
Quanh năm vất vả khổ thân
Bây giờ chồng chất nợ nần lũ ơi
Lũ về gây ngập khắp nơi
Lũ gieo tang tóc cảnh đời chia ly
Con thời bỏ mẹ ra đi
Chồng thì mất vợ con thì mất cha
Lũ dâng chết lợn chết gà
Ao hồ ngập hết cá ra không còn
Lũ như trái đắng bồ hòn
Người dân phải ngậm miếng đòn đau thương
Lũ là một kẻ vô lương
Dày vò càn quét quê hương của mình
Lũ là một kẻ bạc tình
Nếu như có thể, tử hình lũ luôn!
(Thơ Năng Lâm)
9. ĐÈN TRỜI SOI XÉT
Chỉ có ông trời là vô tâm nhất
Chưa có bao giờ thấu hiểu lòng dân
Lũ dâng cao sao người còn tức giận
Nổi gió gọi mưa khổ tận tâm can
Ông nhìn đi đường phố sắp thành sông
Làng xóm mênh mông trắng xóa cánh đồng
Bao của cải dân ta dành dụm được
Nổi trận lôi đình dâng nước cướp đi
Có những người con gái đẹp nết na
Đã bị cuốn trôi tròng dòng nước lũ
Cả gia đình mơ màng ôm nhau ngủ
Núi nở đất đè họ về thiên cổ
Dân quá tin ông đèn trời soi xét
Mùng một hôm rằm cúng viếng lạy ông
Ăn lộc của dân xin ông đừng nghét
Hãy thương lấy họ như thể thương thân.
(Thơ Vuong Minh Duong)
10. MÙA BÃO LŨ
Nghe đài báo mấy hôm rồi bão lũ
Thương em nhiều giấc ngủ có tròn canh
Nước dâng trào mấp mé cả mái gianh
Liệu nơi ấy có yên lành không nhỉ
Lũ ngập bờ cuốn trôi cây cầu Khỉ
Lối em về ý nghĩ cũng mong manh
Thu mới sang mà mưa gió giăng mành
Căn nhà nhỏ chòng chành đâu có vững
Trẻ đến trường, đường trơn đèo dốc đứng
Cặp sách căng chứa đựng áo quần khô
Nhà thì xa đồi núi lại nhấp nhô
Gói cơm nắm giấu chung đồ học tập
Mới sáng ra cả một vùng nước ngập
Cuốn sạch trôi cả dấu mấp thời gian
Dân đã nghèo càng vất vả gian nan
Nào ai thấu khi "màn trời chiếu đất"
(Thơ Hồng Giang)
Bài thơ về mùa mưa lũ
II. Những bài thơ về ngập nước khác
1. BUỒN ĐONG MƯA LŨ
Nằm trong mái hạ ngày dài
Bóng mây thơ dại,như ai hẹn hò
Bầu trời,lúc nắng rõ to
Khi mưa đổ xối,ướt so dáng hình.
Mặt trời đâu của riêng mình
Lúc xanh lè đất,khi thình lình mưa
Mắt trần vấp lối mộng xưa
Người đi mây trắng ...Đón đưa thị thành
Qua chiều,lối hẹn mong manh
Trăm năm bến đợi, hóa thành rong rêu.
Hôm nào mưa nắng chung lều
Mái gianh lá mía,gió trêu chòng chành.
Đêm nay,không sáng long lanh
Cung thiên Trăng Ngủ, cạp vành sao thưa
Còn ta đốt đuốc tìm mùa
Mong nơi lầu hạnh,người chưa quên mình.
Đường làng nhớ bóng trăng xinh
Lối sương vóc ngọc,nhớ tình gió xanh
Bến thề héo úa từng canh
Buồn đong mưa lũ, tan tành bóng mây.
(Thơ Minh Tuấn)
2. LŨ NGẬP
Xót lỗi mưa nhiều lạnh tẻo teo
Đường trơn lũ ngập xóm thôn nghèo
Bao ngày vất vả thân gầy tẹo
Những buổi u hoài bụng đói meo
Lãng tử đi về luôn hát ghẹo
Đài trang rảo bước cũng say vèo
Vườn yêu ngỏ đợi cùng thôi héo
Tỏ nỗi vui vầy mộng ý theo...
(Thơ Hồ Bất Tri)
3. GỬI NẮNG CHO EM
Mấy ngày hôm nay trời đổ mưa
Quê em ngoài ấy lũ tràn về
Xem cảnh hoang tàn và đổ nát
Xúc động xót xa đến tái tê.
Cả nước không quản ngại xa cách
Lá lành đùm lá rách yêu thương
Từ làng quê cho đến phố phường
Mọi người cùng nhường cơm sẻ áo.
Đất nước mình lắm mưa nhiều bão
Thiên tai đọa cơ thể xanh xao
Quê hương ơi thương đến nghẹn ngào
Lòng người khi nào không giông bão?
Em ngồi buồn bã nhìn mưa rơi
Mưa theo dòng xoáy cuốn tơi bời
Mưa lạnh thấm ướt lòng em lạnh
Lạnh cả lòng anh mãi chẳng vơi!
Em ơi anh cảm nhận gió mưa
Thương em, thương lắm không bến bờ
Trong này anh hứng đầy hạt nắng
Chuyển nắng đến em qua tiếng thơ!
(Thơ Minh San)
4. NỖI ĐAU MIỀN TRUNG
Xót thương khúc ruột miền Trung
Người dân phải chịu tột cùng khổ đau
Con đường quốc lộ ngập sâu
Lữ hành ách tắc cả tàu, cả xe.
Từ miền núi đến thôn quê
Xóm làng trong cảnh tứ bề nát tan
Trời mưa nước lũ ngập tràn
Cuốn phăng tất cả...lòng tan nát lòng.
Cụ già ngấn lệ ngồi trông
Một đàn cháu nhỏ đói lòng nhóc nheo
Mây đen phủ kín trời chiều
Nhìn dòng nước xoáy...thật nhiều xót đau.
Nhà tan cửa nát còn đâu?
Màn trời, chiếu đất một màu tóc tang
Trách thiên nhiên thật phũ phàng
Miền Trung yêu dấu lòng càng nhớ thương...!
(Thơ Đức Trung)
5. THƯƠNG QUÁ MIỀN TRUNG
Miền Trung nước ngập trắng trời
Thiên tai lụt lội than ôi khó lường
Xót xa thân bé thê lương
Cụ già nhắm mắt tìm đường về đâu?
Mái tranh ngồi tạm cơ cầu
Nước dâng ngun ngút gieo sầu tai ương
Cháo cơm, no đói, phong sương
Cùng nhau gồng gánh nhịn nhường sẻ san
Miền Trung nước mắt ngập tràn
Bao giờ thoát những lầm than nhọc nhằn
Cộng đồng chia sớt khó khăn
Dang tay gánh đỡ muộn phần sẽ qua.
(Thơ Trần Kim Anh)
6. MƯA LŨ
Cơn mưa lũ cuốn trôi mầm sống
Tan hoang rồi hạt giống chắt chiu
Tang thương một cõi liêu xiêu
Chênh vênh cuộc sống hắt hiu hao gầy.
Cơn mưa lũ ngập đầy nhà cửa
Bao phận người nương tựa vào đâu
Kiếp nghèo đã nặng nổi sầu
Lại thêm thảm họa lúng sâu đói nghèo.
Cơn mưa lũ gieo neo vùng đất
Nổi âu lo chồng chất cao thêm
Xót xa đau buốt con tim
Lênh đênh biển nước trong đêm mệt nhoài.
Cầu trời đất hãy thôi mưa lũ
Để miền trung có đủ ấm no
Lòng người vơi bớt âu lo
Nắng hoà mưa thuận ban cho an lành.
(Thơ Anh Dai Vo)
7. THƯƠNG MIỀN TRUNG BÃO LŨ
Tin dữ: Miền Trung bão tới rồi!
Nhói đau khúc ruột, lệ trào rơi!
Lầm than phủ lấp người phận bạc
Khổ ải bao trùm kẻ áo tơi
Một loáng đưa dân lên tới nóc
Bao phen thả lũ xuống cùng nơi
Không nhà, lũ trẻ càng nheo nhóc
Đói lạnh, tan thương cảnh thấu trời!
(Thơ Văn Minh Hoàng)
8. MIỀN TRUNG LŨ LỤT
Miền Trung lũ lụt cự đương
Màn trời chiếu nước tang thương khổ sầu
Người thân ly tán mất nhau
Cửa nhà tan nát biển dâu khó lường
Ngắm nhìn khung cảnh thê lương
Lòng càng quặn thắt xót thương khôn cùng
Những khi giông gió bão bùng
Tấm lòng nhân ái không ngừng nở hoa
Chung tay quyên góp gần xa
Giúp người hoạn nạn vượt qua ngặt nghèo
Cho dù vượt sóng trèo đèo
Đỡ nâng chi kể hiểm nghèo tử sinh
Mặc dù gia cảnh linh đinh
Chắt chiu dành dụm nghĩa tình chung tay
Rách lành đùm bọc đẹp thay
Đó là đạo lý muôn người khắc ghi.
(Thơ Phan Hạnh)
9. THIÊN TAI
Cảnh mưa gió màn trời chiếu đất
Thương miền trung cửa mất nhà tan
Dân trong bối cảnh hoang mang
Cứ nơm nớp sợ lang thang suốt đời
Mong vật đổi sao rời một bước
Để dân ta có Phước trời ban
Thôi đành chấp nhận không than
Xin trời hiểu thấu lời van dân lành
Đất đã khóc mong nhanh nước rút
Đan miền trung tim buốt, dạ đau
Xin trời hãy bớt mưa mau
Dân lành thoát cảnh lao đao không nhà
Cho xả lũ sẽ là thảm cảnh
Nước đã dâng kiêu hãnh Thuỷ Tinh
Nghìn năm say ngủ Sơn Tinh
Hãy mau mà dậy dân sinh .....kêu trời!!
(Thơ Hằng Ngô)
10. THƯƠNG MIỀN TRUNG
Cứ đến hẹn miền trung lại lũ
Lụt ngập nhà ủ rũ lòng dân
Không cơm chẳng áo che thân
Ngày đêm chạy lụt bần thần tâm can.
Mưa như trút ngập tràn làng bản
Vật và người sơ tán đi đâu
Cuộc sống vốn đã cơ cầu
Nay thêm lũ lụt thật rầu người ơi.
Xin trời xót ngừng rơi mưa đổ
Tai ách hoài người khổ lắm thay
Thiên tai lũ lụt đêm ngày
Nay lại nghe bão lắt lay lòng người
Thân xơ xác rũ rượu trong lũ
Chưa hoàn hồn trời rủ bão hoành
Thì đời dân sẽ tan tành
Trời ơi! Xin xót dân lành BÃO TAN!
(Thơ Lãng Du Khách)
Trên đây là những bài thơ về ngập nước mùa mưa bão hay được Taimienphi.vn tổng hợp, các bạn có thể tham khảo và chia sẻ. Hãy cùng chung tay, góp sức hướng về miền Trung, các tỉnh miền núi phía Tây Bắc để người dân ở nơi vùng lũ vững lòng chống chọi được với thiên tai này.
Mọi thứ đều có thể thay đổi theo thời gian, từ con người đến cảnh vật và mọi thứ xung quanh, nhưng chắc chắn một điều rằng lòng yêu thương quê hương đất nước sẽ mãi mãi không thay đổi. Để hiểu rõ hơn về những tình cảm chân thật này các bạn hãy cùng tham khảo danh sách những bài thơ về quê hương đất nước để dễ dàng bày tỏ cảm xúc của mình hơn. Có rất nhiều những bài thơ ngắn và thơ vần nhiều thể loại hay và ý nghĩa, các bạn hãy cùng theo dõi nhé.
56, 06 hoặc 66 là những con số may mắn trong lô đề khi bạn nằm mơ thấy nước dâng cao nên bạn có thể thử vận may bằng cách đánh con số này. Bên cạnh đó, nằm mơ thấy nước dâng cao còn có ý nghĩa là bạn đang bị kích động, không thể kiểm soát được tâm trạng của mình.
https://thuthuat.taimienphi.vn/bai-tho-ve-ngap-nuoc-mua-mua-bao-36695n.aspx