Đề bài: Tả lại cảnh đẹp và những đổi mới ở quê em
Tả lại cảnh đẹp trên quê hương em, tả lại sự đổi mới của quê hương em
Mẹo Cách viết một bài văn miêu tả hay, thu hút
1. Mở bài
- Giới thiệu về quê hương em định tả.
- Giới thiệu chung về những đổi mới ở quê hương em.
2. Thân bài
* Tả bao quát:
- Miêu tả quang cảnh bao quát của quê hương em ở thời điểm hiện tại: đẹp hơn, trù phú hơn, tấp nập hơn.
- Đó là sự đổi thay tích cực, ai ai cũng vui mừng, phấn khởi.
* Tả chi tiết:
- Tấm biển hiệu: được dựng vững chãi, trang trí những hình thù rồng phượng bắt mắt đón chào khách phương xa đặt chân đến.
- Con đường:
+ Trước đây: Đường cấp phối với nhiều chỗ trũng chỗ cao, gồ ghề...(Còn tiếp)
Em sinh ra trên một miền quê nghèo ở cực Bắc của Tổ Quốc- Hà Giang. So với những làng quê ở miền xuôi, quê hương em nghèo hơn, điều kiện sinh hoạt, sản xuất cũng gặp nhiều khó khăn. Tuy nhiên, những năm gần đây, quê hương em dần thay đổi, em ấn tượng nhất với sự đổi mới của con đường đến trường.
Trước đây, con đường đến trường của em là con đường đất nhỏ và gập ghềnh đá sỏi. Những ngày trời nắng đường dễ đi hơn nhưng cũng bụi hơn. Những ngày trời mưa đường trở nên lầy lội, học sinh chúng em phải đi chân trần trên quãng đường hơn hai ki lô mét để đến trường. Vượt qua quãng đường đất những ngày mưa, trên quần áo và cả mặt mũi của chúng em lấm lem bùn đất.
Thấy được sự khó khăn của quê hương em, những nhà hảo tâm đã quyên góp tiền từ thiện nhằm giúp người dân quê em cải thiện chất lượng đời sống. Nhờ tấm lòng của các nhà hảo tâm, người dân quê em không chỉ được sử dụng nước sạch, điện cũng về đến bản làng và đặc biệt con đường đất được sửa sang giúp chúng em đến trường dễ dàng hơn.
Con đường đất ngày nay đã được láng bê tông trơn láng, sạch sẽ. Con đường thẳng tắp dẫn đến trường đã chắp cánh cho giấc mơ của bao học trò chúng em và cũng giúp cho hoạt động sinh hoạt, đi lại, chuyên chở nông sản của người dân quê em được thuận tiện hơn. Em rất vui mừng trước sự đổi mới của quê mình.
Quê hương em là một làng quê thuần nông vùng đồng bằng Bắc Bộ. Nghề nghiệp lâu đời nhất của quê hương em là canh tác sản xuất lúa nước. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, cùng với sự phát triển của công nghiệp, quê hương em dần thay đổi diện mạo.
Những cánh đồng bạt ngàn thẳng cánh cò bay là nơi mà các cô, các bác quê em tham gia lao động tăng gia sản xuất. Giờ đây nhiều khu cánh đồng đã được thay thế bởi các nhà máy, xí nghiệp chuyên sản xuất hàng công nghiệp. Sự xuất hiện của các nhà máy đã làm thay đổi đáng kể diện mạo của quê hương em. Đường sá cũng được mở rộng, hàng quán cũng xuất hiện nhiều hơn khiến em cảm nhận được chút gì đó không khí của phố thị.
Ngày nay người dân quê em cũng dần chuyển hướng về nghề nghiệp, cùng với hoạt động sản xuất nông nghiệp thì cũng có rất nhiều người, đặc biệt là anh chị trẻ tuổi trở thành công nhân của các nhà máy sản xuất. Nhờ vậy thu nhập, đời sống sinh hoạt của người quê em được cải thiện rõ rệt. Các chủ đầu tư của nhà máy, xí nghiệp còn ủng hộ tiền bạc giúp quê hương xem xây dựng lại nhà văn hóa, sửa lại đường sá vào làng.
Tuy nhiên, mặt trái của sự thay đổi chính là tình trạng ô nhiễm môi trường do chất thải từ nhà máy, xí nghiệp thải ra môi trường.
Em mong rằng những tác động tiêu cực sẽ sớm được khắc phục và quê hương hương em ngày càng phát triển hơn nữa.
"Việt Nam đất nước ta ơi,
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn.
Cánh cò bay lả rập rờn,
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều."
Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta có vô vàn những cảnh sắc đẹp tươi khôn xiết. Nhưng với tôi, nơi đẹp nhất là quê hương Cao Phong - Hòa Bình. Trong lời kể của ông bà, quê tôi xưa kia hoang vắng và nghèo khó lắm. Theo thời gian, quê tôi đã khoác lên mình tấm áo mới, tươi đẹp hơn, nhộn nhịp hơn mà không mất đi vẻ thanh bình của làng quê.
Quê tôi là một phố huyện nhỏ với những ngọn đồi trập trùng. Có lẽ, vì địa hình ấy mà hai mươi năm trước, người ta đặt cho mảnh đất này cái tên "Cao Phong". Quê tôi đẹp xanh và yên bình lắm! Những ngôi nhà với mái ngói đỏ tươi ẩn nấp sau những tán cây xanh mát. Những con đường làng ngoằn ngoèo nối tiếp nhau như không có điểm dừng. Những cơn gió ào đến ào đi không ngớt như người bạn của núi rừng, của cây lá và của người dân. So với những năm trước đây, quê tôi bây giờ đã có muôn phần đổi khác. Sự đổi khác ấy là kết quả lao động cần cù của bao người dân. Chính vì vậy, ai ai cũng mừng vui, phấn khởi.
Quê tôi đón những ai đặt chân tới đây bằng một chiếc cổng chào rất đẹp. Người ta khéo kéo gắn hình hai chú rồng vàng chụm vào nhau và hình lá sen, bông sen rực rỡ. Dòng chữ "Cao Phong kính chào quý khách!" lúc nào cũng lấp lánh dưới nắng như một sự chào đón nồng nhiệt của vùng núi non. Xưa kia, quê tôi chủ yếu là rừng núi. Đường xá vắng vẻ và ít người qua lại. Khi tôi còn bé, đường quê tôi là đường cấp phối với những chỗ cao chỗ trũng. Bây giờ, con đường gồ ghề ngày ấy đã được thay bằng con đường nhựa rộng rãi, láng mịn. Nhờ có đường xá thuận tiện, xe cộ đi lại cũng ngày một tấp nập. Ngày ngày, những chiếc xe chạy bon bon về phía cánh đồng xa để thu hoạch vụ mùa. Hai ven đường, những dãy nhà mọc lên san sát nhau. Chẳng còn vẻ thưa thớt của ngày trước, quê tôi tấp nập và nhộn nhịp hẳn. Ở đằng xa, những ngôi nhà cũng được xây dựng khang trang giữa những bóng cây xanh.
Tôi thích nhất là màu xanh của những thửa ruộng bậc thang ngoằn ngoèo nối tiếp nhau. Mỗi đợt gió về, những thảm lúa ngả nghiêng, dập dờn như muôn vàn con sóng lúa. Người dân quê tôi chủ yếu sống bằng nghề trồng trọt. Những đứa trẻ chừng tuổi tôi đều đã biết ra vườn, làm cỏ, vun xới để chăm cây mía, cây cam. Bằng bàn tay cần cù, chăm chỉ, những người nông dân đã biến những khu rừng hoang sơ thành những đồi cam, bãi mía nối tiếp nhau. Có những đoạn đường hai bên toàn cam là cam. Nhìn về hai phía, rừng cam nối tiếp nhau đến hút tầm mắt. Cứ độ vào thu, cam bắt đầu ngả vàng. Những quả cam chín mọng dệt cho quê tôi một sắc màu tươi sáng. Các bác nông dân lại phấn khởi trò chuyện với nhau về một năm được mùa, rồi họ lại thầm cảm ơn đất trời đã cho mưa nắng phải thì. Nhờ những vụ mùa ấy, người dân bao giờ cũng bận rộn hơn. Nhưng đêm đến, quê tôi lại chìm vào vẻ yên bình, thanh tĩnh. Nếu lắng tai nghe, ta mới có thể nghe thấy tiếng cười đùa, tiếng trò chuyện vang lên từ những ngôi nhà. Một vài tiếng nhạc khẽ vang "Mời bạn đến Cao Phong quê tôi... Cao Phong quê tôi núi non hùng vĩ..." Hòa trong những tiếng nhạc ấy là tiếng đọc bài của các em nhỏ. Rồi ngày mai, các em sẽ tung tăng sải bước trên con đường làng để đến trường học cái chữ...
Mỗi lần nghĩ về quê hương, tôi lại hình dung đến một bức tranh phong cảnh với gam màu xanh chủ đạo: Vẻ xanh um bạt ngàn của núi rừng, cây lá, vẻ xanh mướt của những bãi mía, ruộng nương và vẻ xanh biếc của mây trời. Có lẽ, bức tranh ấy sẽ luôn in sâu trong trái tim mỗi người con nơi đây. Và thế hệ cháu con chúng tôi sẽ tiếp nối thế hệ cha ông, gắng sức dựng xây một quê hương giàu đẹp hơn nữa.
--------------------HẾT------------------
Trên đây là bài văn mẫu tả cảnh đẹp và những đổi mới ở quê hương em hay, bổ ích. Đây là tài liệu tham khảo hay dành cho quý thầy cô và các em học sinh lớp 5. Với dàn ý và bài văn mẫu chi tiết này, hi vọng sẽ giúp các em biết cách làm bài văn miêu tả hay, giàu hình ảnh, nhạc điệu và hoàn thành tốt các bài tập làm văn của mình.
Bên cạnh bài văn tả cảnh mùa hè ở trên, để rèn luyện kỹ năng, kinh nghiệm viết văn miêu tả, các em có thể tham khảo thêm các bài văn hay lớp 5 thuộc nhiều chủ đề khác nhau như tả cảnh đẹp ở địa phương em, tả một người thân của em, tả cảnh mùa hè, tả cảnh buổi sáng,...