Đề bài: Viết một đoạn văn tả về một người thân yêu của em
MẹoCách viết một bài văn miêu tả hay
1. Mở đoạn:
Giới thiệu về người mà em yêu quý (Ông, bà, cha, mẹ, anh, chị,…)
2. Thân đoạn:
- Tả hình dáng, ngoại hình.
- Trang phục.
- Công việc: Bác sĩ, công an, giáo viên,…
- Tả tính cách: Ân cần, dịu dàng, giàu yêu thương,..
- Kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân ấy.
3. Kết đoạn:
Tình cảm của em với người thân.
1. Mở đoạn:
Giới thiệu về người thân yêu mà em định tả (Có thể là người thân trong gia đình như ông, bà, bố, mẹ, anh, chị).
2. Thân đoạn:
* Tả hình dáng bên ngoài:
- Dáng người, dáng đi.
- Trang phục thường mặc.
* Tả chi tiết các đặc điểm nổi bật:
- Tả nước da, mái tóc, khuôn mặt.
- Tả các chi tiết mắt, miệng, mũi, trán,...
- Tả giọng nói, nụ cười.
* Tả tính cách, hoạt động thường ngày:
- Tả những đặc điểm tính cách nổi bật của người thân (ví dụ: ông em là người rất điềm đạm).
- Tả những sự việc, hành động hàng ngày của người thân.
- Kể một số kỉ niệm đẹp của em và người thân.
3. Kết đoạn:
Nêu cảm nghĩ và tình cảm của em đối với người thân mà em yêu quý.
Dì Hoa là em gái ruột của mẹ và cũng là người mẹ thứ hai của em. Dì là một bác sĩ giỏi của bệnh viện nhi thành phố. Không chỉ vậy, dì còn là một con người nhân hậu, luôn tận tình chăm sóc, giúp đỡ cho các bạn nhỏ. Thế nên dì được rất nhiều người yêu quý, kính trọng. Khi nhỏ em hay bị ốm vặt nên thường xuyên phải vào viện. Dì Hoa đã ân cần chăm sóc, động viên em và giúp đỡ mẹ trông coi em trong những ngày em ở viện. Khi không bận rộng, dì thường đến trò chuyện với em, kể cho em những câu chuyện thú vị. Biết em sợ hãi và thường khóc nháo khi phải tiêm thuốc nên dì thường nói những chuyện vui để em phân tâm, giúp em không còn cảm thấy đau đớn nữa. Tiêm xong dì còn an ủi và cho em những chiếc kẹo nhiều màu. Nhờ có dì Hoa mà rất nhanh em đã khỏe mạnh trở lại và được xuất viện về nhà. Em rất yêu quý dì Hoa, với em dì là người mẹ hiền từ thứ hai vậy.
Một trong những thành viên trong gia đình mà em rất yêu quý, đó là cậu Quang Minh. Cậu Minh không chỉ đẹp trai, tốt bụng mà còn là một người vô cùng thông minh, tài giỏi. Cậu có dáng người cao, thân hình cân đối và nước da bánh mật nhìn rất khỏe mạnh. Cậu có vẻ ngoài hơi nghiêm nghị nhưng bên trong lại rất ấm áp, dịu dàng. Khi rảnh rỗi cậu thường xuyên dạy em học. Với những bài tập khó cậu ân cần giảng giải, dù em không làm được bài thì cậu cũng không nổi nóng mà kiên nhẫn chỉ ra cho em những chỗ sai. Bây giờ cậu Minh đã là một sinh viên ưu tú của trường đại học công an. Dù không ở nhà nhưng cậu thường xuyên gọi điện nói chuyện, hỏi thăm tình hình học tập của em. Khi cậu về nhà chơi đều mua cho em những món quà vô cùng xinh xắn, đáng yêu. Cậu Minh là niềm tự hào của cả gia đình và là tấm gương sáng để em noi theo. Em tin chắc rằng cậu sẽ là một chú công an mẫu mực, tốt bụng được nhiều người yêu quý, tin tưởng trong tương lai.
Một tháng trước gia đình em đã đón chào một thành viên mới, đó là bé Bảo Anh. Mới sinh ra Bảo Anh nhỏ xíu, chân tay ngắn ngủi tròn tròn nhìn vô cùng đáng yêu. Bé có nước da hồng hào giống mẹ, đôi mắt to tròn đen lúng liếng, chiếc miệng nhỏ hồng hồng lúc nào cũng chu lên. Bảo Anh là một em bé rất hiếu động, tay nhỏ chân nhỏ lúc nào cũng ngọ nguậy, đôi mắt xinh xắn luôn nhìn chăm chú vào người đối diện như muốn trò chuyện. Mỗi khi đói bé sẽ khóc thật to để thu hút sự chú ý của mẹ, đến khi no bụng lại thỏa mãn cười toe rồi chìm vào giấc ngủ. Từ khi có thêm thành viên mới, gia đình em ai nấy đều cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Em sẽ cùng với bố mẹ yêu thương, chăm sóc thật tốt cho Bảo Anh.
Trong gia đình em người em yêu quý nhất là bà nội. Vì bố mẹ thường xuyên công tác xa nhà nên bà nội là người chăm sóc cho em từng bữa ăn, giấc ngủ. Bà không chỉ ân cần quan tâm từ những điều nhỏ nhặt mà còn luôn dạy em những điều hay lẽ phải. Bà nội năm nay đã bảy mươi lăm tuổi. Trên khuôn mặt hiền lành, phúc hậu của bà đã xuất hiện rất nhiều những vết nhăn, vết đồi mồi. Mái tóc dài, bạc trắng được bà búi gọn gàng sau đầu. Bà có dáng người nhỏ, gầy, lưng bà đã hơi còng xuống nhưng bà đi lại vẫn rất nhanh nhẹn. Bà thường kể cho em những câu chuyện cổ tích hay, dạy em làm những công việc nhà và khuyên răn em những điều hay. Em rất yêu bà, em mong bà luôn sống khỏe mạnh, hạnh phúc bên cạnh em và gia đình.
Từ ngay giây phút chào đời em đã có một người thân hết mực yêu thương em đó chính là mẹ. Mẹ đã sinh em ra, chăm sóc cho em từng bữa ăn, giấc ngủ, là người dạy dỗ cho em biết bao điều hay lẽ phải. Mẹ của em năm nay mới chỉ ba mươi hai tuổi, và em mới là đứa con gái đầu lòng của ba mẹ. Mẹ có dáng người cao, thanh mảnh, nhìn vóc dáng của mẹ bây giờ nhiều người còn tưởng em với mẹ là chị em gái. Mẹ em có mái tóc ngắn ngang vai nhuộm màu nâu như màu của cà phê. Màu tóc rất hợp làm cho làn da của mẹ trắng hơn và cũng giúp mẹ trông trẻ trung, xinh đẹp hơn. Em rất thích ngắm nhìn mẹ trong những bộ váy mà mẹ mặc khi đi làm. Trông mẹ khi ấy rất duyên dáng, hiền dịu. Mẹ em là một người phụ nữ rất đảm đang và giỏi giang. Ngoài thời gian đi làm tại công ty khi mẹ về nhà sẽ làm hết mọi việc từ nấu cơm, lau nhà, dọn dẹp và giúp em tắm rửa. Em rất thương mẹ, luôn muốn giúp đỡ mẹ mọi việc nhưng vì còn quá nhỏ nên em rất vụng về, những lần như vậy mẹ lại khẽ xoa đầu em rồi khen “Con gái mẹ ngoan lắm!”.
>> Xem thêm bài văn tả mẹ ngắn, hay khác
Em đã từng đọc một cuốn truyện với tựa đề “Có một tuổi thơ mang tên bà ngoại”. Khi đọc cuốn truyện này em đã nhớ về bà ngoại của em rất nhiều, vì thực sự em đã có một tuổi thơ tuyệt đẹp trong vòng tay của bà. Bà ngoại của em năm nay đã gần sáu mươi tuổi. Bà là một người giáo viên và đã về hưu. Mái tóc bà dày và dài, vẫn giữ được màu đen óng ả dù đã có vài sợi tóc bạc. Em còn nhớ bà hay gọi em nhổ tóc bạc, tóc sâu cho bà sau đó bà lại cho một chiếc bánh, chiếc kẹo. Điều đó làm em rất vui. Bà của em là một người rất yêu lao động và chăm chỉ làm việc. Không còn đi dạy nên bà chuyển sang làm vườn. Khu vườn của bà đều do một tay bà trồng và chăm bón với đủ loại rau củ hoa trái. Đôi tay từng cầm phấn viết bảng nay lại cầm liềm cắt cỏ, cầm cuốc xới đất, trông bà làm việc rất nhanh nhẹn và khỏe khoắn. Bà làm việc nhưng không kêu mệt nhọc mà ngược lại còn luôn nở nụ cười tươi rói. Mỗi lần em về bà ngoại lại được bà cầm tay dắt ra vườn, tận tay hái cho những hoa quả tươi ngon nhất, em rất vui và hạnh phúc vì bà ngoại mạnh khỏe.
Khi em hỏi các bạn của em rằng “Bạn quý ông hay bà hơn?” thì đa số các bạn của em đều nói rằng quý bà hơn vì bà gần gũi, tình cảm và chiều chuộng hơn. Thế nhưng em lại khác, em yêu quý cả hai ông bà nhưng lại quấn quýt và yêu quý ông nhiều hơn. Ông nội của em năm nay đã gần bảy mươi tuổi. Ông là một kỹ sư đã về hưu, mái tóc đã bạc và luôn cầm theo đôi kính lão. Tóc của ông tuy đã trắng gần hết nhưng vẫn dày, bồng bềnh như một đám mây. Răng của ông cũng rất chắc khỏe, ở tuổi của ông nhiều người phải trồng răng giả, rụng vài cái nhưng răng ông vẫn trắng sáng và đều tăm tắp. Nụ cười của ông rất hiền hậu và đầy ắp tình yêu thương. Ông em có một đời sống tinh thần rất lành mạnh và lạc quan. Ngoài việc ưa thích là đọc báo và tưới cây thì ông còn rất chăm chỉ tập thể dục và đạp xe. Mỗi sáng sớm ông đều dậy sớm tập thể dục, còn chiều mát ông lại đi bộ hoặc đạp xe, có hôm mang theo vợt để đánh với các ông bà trong xóm. Em mong sao ông sẽ luôn giữ được phong độ và sức khỏe như bây giờ để sống vui vẻ bên con cháu, là chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình.
Gia đình em có bốn người, gồm bố mẹ, chị gái và em, vì công việc của bố mẹ thường xuyên bận từ sáng đến tối suốt cả tuần nên người chăm lo cho em, bên cạnh em nhiều nhất là chị gái. Chị của em tên là Linh, chị em năm nay đang học lớp 10, là một cô gái xinh xắn, trắng trẻo và rất tốt bụng. Chị có dáng người cao, khá cân đối. Nước da của chị trắng hơn em rất nhiều vì em ngày nào cũng quần đùi áo cộc đi phơi nắng chơi cùng các bạn, còn chị đi đâu cũng mặc áo chống nắng. Chị Linh có khuôn mặt trái xoan, mái tóc dài để mái ngố che đi vầng trán cao, đôi mắt hai mí của chị to và tròn cùng lông mi dài rất đẹp. Khi chị cười lộ rõ má lúm đồng tiền rất duyên. Khi ở nhà, chị lúc nào cũng chiều và nhường nhịn em, thay mẹ nấu ăn, rửa bát, quét nhà, giặt quần áo và chơi với em. Ở nhà chị là người con ngoan, hiếu thảo, trên lớp chị là học sinh giỏi gương mẫu. Việc học tập của chị chưa bao giờ khiến bố mẹ phải lo lắng, ngược lại chị còn dành thời gian dạy học, kèm cặp cho em. Em rất yêu quý chị gái của em. Nếu có một ngày chị phải đi học đại học xa nhà, chắc chắn em sẽ rất nhớ và thương chị.
Trong gia đình, người em luôn kính trọng và tin yêu nhất là bố. Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố là bộ đội, cũng là kĩ sư giỏi. Mái tóc đen nhánh của bố luôn được cắt gọn gàng. Bố thường mặc những chiếc áo phông trông rất trẻ trung. Những lúc mặc quân phục, trông bố rất oai phong. Bố em là người tận tụy trong công việc. Nhìn những cây cầu mới được dựng lên, em càng thấy hiểu về công việc của bố và càng tự hào về bố hơn. Mặc dù công việc bận rộn nhưng bố vẫn luôn chăm lo cho gia đình. Không chỉ giúp mẹ việc nhà, bố còn dạy em học mỗi tối. Bố đúng là người bố tuyệt vời của em.
Bà ngoại em năm nay vừa tròn 60 tuổi. Bà là y sĩ bệnh viện Bạch Mai, Hà Nội, về hưu đã được 9 năm. Lúc vui, bà vẫn nhắc: "Cháu Hoa ra đời thì bà nhận sổ hưu". Mái tóc bạc quá nửa, mắt bà vẫn tinh anh, bà làm gì cũng nhanh và khéo. Bà rất hiền từ. Tối nào bà cũng kèm em học. Chữ bà rất đẹp. Em rất yêu bà em. Em chỉ mong bà khỏe, vui sống đến trăm tuổi cùng con cháu.
Ông nội của em năm nay đã ngoài 70 tuổi. Ông là kĩ sư chăn nuôi của Sở nông nghiệp tỉnh Hải Dương. Da mồi, tóc bạc phơ, ông đeo kính khi đọc sách báo. Ông thích uống trà vào buổi sáng. Bạn của ông là các cụ cán bộ trong huyện đã về hưu. Bà con anh em rất kính trọng ông, gọi ông là cụ Điền. Ông vui vẻ và hiền hậu. Các cháu nội, ngoại đều được ông yêu quý, săn sóc việc học hành.
Anh trai của em là Mai Văn Ninh, sinh viên trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Da hơi đen, mắt sáng, trán cao. Anh học rất giỏi, là một trong mười sinh viên được điểm cao nhất trong kì thi Đại học năm 2015 của trường Đại học Bách Khoa. Tính anh điềm đạm, ít nói, học hành chăm chỉ, rất khéo tay, giúp đỡ được nhiều công việc cho bố mẹ. Ông bà và bố mẹ em rất yêu quý anh. Nhà nghèo, nhưng anh gom tiền lại mua sách để đọc và tự học. Áo quần mộc mạc giản dị nhưng tủ sách của anh có trên trăm quyển, quyển nào anh cũng kí tên và ghi rõ ngày, tháng mua và đã đọc. Anh rất hiếu thảo, thường hay quan tâm, săn sóc ông bà. Mỗi lần mẹ bị cảm ốm, anh thao thức, lo lắng. Anh nấu nước hương nhu, bạch đàn cho mẹ xông. Anh mua thuốc cho mẹ uống, săn sóc và chăm lo cho đứa em út. Em rất yêu quý anh Ninh, người anh trai thân thương của em.
Có rất nhiều người thân mà em yêu quý, nhưng người em yêu quý nhất là mẹ. Mẹ em có một khuôn mặt rất xinh đẹp. Mái tóc mẹ dài mượt mà. Hàng ngày mẹ thường mặc những bộ quần áo kín đáo và lịch sự để đi làm. Buổi sáng mẹ thường dậy sớm để nấu những bữa ăn ngon miệng cho em và bố. Sau một ngày làm việc bận rộn, buổi tối mẹ vẫn dành thời gian quan tâm đến em. Mẹ thường hỏi han tình hình học tập của em và an ủi em mỗi khi em gặp khó khăn. Em rất kính trọng và biết ơn mẹ. Em mong mẹ luôn mạnh khỏe để em và bố có thể tặng mẹ thật nhiều tình yêu thương.
Bà ngoại của em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Trước đây bà làm nghề giáo viên. Dáng người của bà thon thả, khuôn mặt của bà đôn hậu. Bà thường mặc những bộ quần áo bà ba trông rất thướt tha. Bây giờ bà đã nghỉ hưu. Hàng ngày bà thường đi chợ mua thức ăn cho mọi người trong gia đình em. Bà nấu ăn rất ngon. Em nhớ ngày em còn bé, mẹ em nấu cháo em không ăn , bà ngoài nấu thì em mới ăn. Em cảm ơn và yêu quý bà rất nhiều. Em mong bà sống thật lâu với em.
Gia đình em, ngoài ba mẹ và em ra còn có chị Hằng. Chị năm nay mười ba tuổi, chị đang học lớp bảy trường Đoàn Thị Điểm. Khuôn mặt chị hình trái xoan, mái tóc dài ngang vai. Cái miệng chị cười rất tươi, lộ rõ hai lúm đồng tiền duyên dáng. Những năm còn học tiểu học, chị Hằng luôn là học sinh giỏi của trường. Lên cấp hai, chị vẫn duy trì được thành tích học tập đó. Ba mẹ em rất tự hào về chị. Ở nhà, ngoài thời gian học tập, chị còn giúp đỡ mẹ những việc lặt vặt trong nhà. Thỉnh thoảng chị còn giúp em giải những bài toán hóc búa nữa. Em mong muốn mình cũng học giỏi như chị. Em rất yêu chị.
--------------------HẾT------------------------
Như vậy chúng tôi đã gợi ý Viết một đoạn văn tả về một người thân yêu của em bài tiếp theo, các em chuẩn bị và tìm hiểu về nội dung Viết một đoạn văn ngắn về gia đình em, từ 3 đến 5 câu và cùng với phần Đoạn văn về anh, chị, em ruột hoặc anh, chị, em họ của em, từ 3 đến 4 câu để học tốt môn Tiếng Việt hơn.
Bên cạnh nội dung đã học, các em cần chuẩn bị cho phần ôn tập sắp tới với nội dung Soạn bài Trâu ơi, nghe viết.
Trong chương trình học Tiếng Việt lớp 2, các em cần chuẩn bị kỹ phần Soạn bài Bé Hoa, tập đọc đầy đủ.
Ngoài ra, Tập làm văn: Chia vui. Kể về anh chị em là một bài học quan trọng mà các em cần phải đặc biệt lưu tâm.