Đề bài: Kể về một lần mắc lỗi chép bài của bạn
Kể về một lần mắc lỗi chép bài của bạn
1. Mở bài
Giới thiệu về một lần em mắc lỗi chép bài của bạn (Diễn ra khi nào? Trong hoàn cảnh nào?)
2. Thân bài
- Lí do em chép bài của bạn:
Ví dụ:
+ Không học bài trước khi đến lớp
+ Quên vở bài tập về nhà
+ Muốn đạt điểm cao trong kì kiểm tra
- Sau khi chép bài của bạn thì việc gì đã xảy ra?
+ Bạn học tố giác hành vi chép bài với thầy giáo
+ Bị cô giáo phát hiện chép bài của bạn
+ Chép bài trót lọt, không bị ai phát hiện
- Suy nghĩ, thái độ của em sau khi chép bài của bạn:
+ Hối hận, tự trách
+ Cảm thấy có lỗi
+ Hối hận về hành vi thiếu trung thực của bản thân
- Cách giải quyết:
+ Nhận lỗi trước thầy/cô giáo
+ Tự hứa với bản thân sẽ sửa chữa và không tiếp tục sai phạm.
3. Kết bài
Rút ra bài học nhận thức cho bản thân: Cần chăm chỉ, trung thực trong học tập.
Trong suốt 5 năm học tiểu học, em luôn đạt thành tích tốt khiến thầy cô và bố mẹ tự hào, khi vào lớp 6 em cũng là một trong những học sinh gương mẫu có thành tích tốt trong lớp. Thế nhưng, vào thứ sáu tuần vừa qua, em đã mắc một lỗi nghiêm trọng khiến thầy cô thấy vọng, đó là khi em chép bài của bạn.
Hôm đó là tiết Toán của thầy Chí, trong buổi học hôm trước thầy cũng căn dặn lớp chúng em học bài thật kĩ để hôm nay làm bài kiểm tra 45 phút cho tốt. Vì mải chơi mà em lại quên mất lời dặn dò của thầy, tối hôm thứ năm em không ngồi vào bàn học như mọi khi mà đi theo bác Hoa sang bên xã xem hội diễn văn nghệ. Lúc đó em đã không nhớ ngày mai có bài kiểm tra quan trọng, em chỉ nghĩ ngày mai đến sớm một chút, tranh thủ ôn lại bài cũ thì dù thầy có gọi lên kiểm tra miệng cũng không lo.
Khi thầy Chí bước vào lớp và nói mọi người gập hết sách vở vào để làm bài kiểm tra thì em mới giật mình nhớ ra. Em vô cùng lo lắng vì em không có chuẩn bị gì cả. Khi đọc những câu hỏi trong đề bài em càng hồi hộp, lo sợ hơn vì đây đều là những bài tập thầy Chí đã hướng dẫn chúng em, chỉ cần nhớ công thức và vận dụng vào giải là có thể làm được. Thế nhưng vì không ôn bài, em không nhớ chính xác được những công thức đã học trước đó.
Trong lúc bối rối không biết làm gì, em đã nảy ra một suy nghĩ táo bạo, đó là chép bài của bạn bên cạnh. Và sau đó em đã thực sự làm thế, đây cũng là lần đầu tiên em coi cóp bài của bạn. Em lén lút nhìn đáp án của Minh Anh ngồi bên cạnh và cặm cụi viết vào bài của mình. Thế nhưng đang chép thì Minh Anh phát hiện và báo lại với thầy Chí.
Có thể nói đó là ngày tồi tệ nhất với em suốt 6 năm em đi học, em không chỉ coi bài của bạn mà còn bị phát giác và tố cáo trước lớp. Em cũng không thể quên được ánh mắt ngỡ ngàng và sự thất vọng hiện lên trên khuôn mặt của thầy Chí. Thầy đã không lập tức trách mắng em mà hỏi em xem lời bạn nói của đúng không. Khi em ngập ngừng nhận lỗi với đôi mắt hoe đỏ thì thầy dịu dàng xoa đầu và nói với em "Coi cóp bài của bạn là việc làm không tốt. Vì dù em có được điểm cao thì đó cũng không phải điểm của em. Chưa kể đến việc coi cóp còn làm em trở nên lười biếng, thụ động. Đây là lần đầu tiên em phạm lỗi nên thầy sẽ không kỉ luật em, cuối giờ em viết bản tường trình và gửi cho thầy. Còn bây giờ em tiếp tục làm bài".
Lần phạm lỗi này đã mang đến cho em một bài học sâu sắc, không được để những thú vui làm ảnh hưởng không tốt đến việc học. Em không trách mà còn cảm thấy biết ơn Minh An vì đã tố giác em với thầy giáo, bởi lẽ nếu không có bài học này rất có thể lần sau em lại tái phạm. Từ giờ em sẽ cố gắng học tập để không làm thầy cô phải phiền lòng.
Các bạn đã bao giờ mắc lỗi khiến thầy cô buồn lòng chưa? Mình đã từng làm cô giáo chủ nhiệm năm lớp 5 buồn vì sự thiếu trung thực của bản thân. Đó cũng là một kỉ niệm buồn mà mình nhớ mãi.
Cô Ngọc Lan là giáo viên môn Tiếng Việt và cũng là giáo viên chủ nhiệm lớp mình. Hôm ấy, trước khi kết thúc tiết học, cô đã giao cho cả lớp một bài tập về nhà, đó là đề văn Kể về gia đình của em. Lúc ấy mình cũng giống các bạn đều vui vẻ nhận bài tập cô giao và chuẩn bị ra về.
Khi về nhà mình đã bỏ bài tập ra và làm hết hơn một trang giấy, đề bài cô Ngọc Lan cho rất hay, đó là kể về gia đình em. Mình đã kể về các thành viên thân yêu của gia đình mình và thầm quyết tâm sẽ giơ tay phát biểu nếu cô giáo cho chúng mình chữa bài trên lớp. Thế nhưng, khi làm bài xong mình lại quên không cho vở vào cặp sách. Khi đến lớp, bỏ sách vở để chuẩn bị vào lớp thì mình mới giật mình phát hiện mình quên vở.
Sợ bị cô giáo trách phạt nên mình đã mượn vở bài tập của Minh Quân và chép hết bài làm của bạn. Lúc ấy mình nghĩ chỉ cần có bài tập, nếu cô không thu vở của cả lớp thì sẽ không phát hiện ra mình chép bài của bạn. Thế nhưng thật không may, khi cô gọi ngẫu nhiên 5 bạn mang vở bài tập lên để cô kiểm tra thì lại có cả tên mình và tên Minh Quân.
Vì mình vừa mắc một lỗi nghiêm trọng nên khi cô đọc bài mình đã chú ý quan sát từng biểu cảm trên khuôn mặt cô. Khi thấy đôi mày liễu của cô hơn nhăn lại mình đã biết cô phát hiện ra hành động chép bài của mình. Quả nhiên, cô đã gọi mình và Minh Quân đứng dậy để hỏi lí do xem ai chép bài của ai, hay cả hai chép bài trên mạng. Lúc ấy mình vừa lo sợ vừa áy náy, vì sự cẩu thả, thiếu trung thực của bản thân mà mình không chỉ làm cho cô giáo phiền lòng mà còn ảnh hưởng đến Minh Quân - người đã cho mình chép bài. Mình đã nhận lỗi với cô và kể lại toàn bộ câu chuyện quên vở bài tập và chép bài của bạn.
Cô Ngọc Lan đã không trách mắng mình mà chỉ nhắc nhở mình không được tái phạm, nếu quên vở bài tập thì chỉ cần báo lại với cô, cô sẽ không trách phạt. Cô cũng chỉ ra việc chép bài của bạn là không tốt, đó là hành vi gian lận, thiếu trung thực trong học tập mà chúng mình cần tránh.
Qua bài học ngày hôm ấy, mình đã rút ra được bài học cho bản thân. Mình nhận thấy rằng sự trung thực trong học tập vô cùng quan trọng, nó sẽ giúp mình hoàn thiện bản thân và tiến bộ trong học tập.
Hôm nay em đã được cả lớp tuyên dương và trầm trồ ngưỡng mộ vì là một trong năm bạn đạt điểm cao nhất môn Toán trong bài kiểm tra 45 phút vừa qua. Thế nhưng điểm số này lại không làm cho em cảm thấy vui vẻ mà khiến em cảm thấy day dứt, hối hận.
Em là một học sinh có lực học khá trong lớp, thế nhưng môn Toán lại là môn em học tương đối yếu. Trong tiết kiểm tra hôm ấy, em đã tự làm được hai câu hỏi cơ bản, còn một câu nâng cao rất khó, dù em cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể giải được. Vì đã ôn tập rất kĩ cho bài kiểm tra, em cũng hứa với bố mẹ sẽ đạt thành tích tốt trong bài kiểm tra lần này nên em không cam tâm dừng bút ở câu hai.
Thấy bạn Việt Anh bên cạnh đang chăm chú giải câu 3, trong đầu em đã nảy ra một suy nghĩ sai trái, đó là chép bài của bản. Và em đã thực sự làm như vậy, em đã lén lút quan sát thầy giáo, khi thầy không để ý thì vội vàng chép bài của bạn.
Chép được bài của Việt Anh lại tự làm được hai câu nên em đã được 9 điểm môn Toán, một điểm số vô cùng lí tưởng đối với một đứa học kém môn Toán như em. Khi cầm trên tay bài kiểm tra có điểm 9 cùng lời phê "Có tiến bộ" của thầy giáo em đã rất vui. Thế nhưng khi về nhà em cứ suy nghĩ mãi về hành động chép bài của mình. Em thấy mình thật có lỗi vì đã gian lận trong thi cử. Sau khi suy nghĩ rất lâu em đã quyết định kể lại toàn bộ sự việc cho thầy giáo bộ môn toán.
Mặc dù rất sợ thầy sẽ trách phạt, cũng có thể bị hạ hạnh kiểm thế nhưng em vẫn quyết tâm nói ra tất cả. Gặp thầy khi tiết học kết thúc, nói ra được lỗi lầm của bản thân khiến em cảm thấy thật nhẹ nhõm. Thầy giáo đã không trách phạt mà còn khen em dũng cảm vì dám nói ra sự thật.
Chép bài của bạn là một hành đáng xấu hổ mà em đã từng làm. Em đã tự hứa với bản thân không để xảy ra tình trạng này một lần nào nữa. Em sẽ cố gắng học tập để trở thành một người con ngoan trò giỏi.
----------------HẾT------------------
Ai cũng từng mắc những lỗi lầm khiến bản thân hối hận, quan trọng là sau khi mắc lỗi các em nhận thức được hành động và biết sửa chữa lỗi lầm. Các em có thể tham khảo thêm những bài văn mẫu hay kể về một lần mắc lỗi hay tại Thuthuat.Taimienphi.vn như: Kể về một lần em mắc lỗi nói dối thầy cô, Kể về một lần mắc lỗi không làm bài về nhà, Kể về một lần mắc lỗi làm vỡ lọ hoa, Kể về một lần em mắc lỗi khiến mẹ buồn.