Dàn ý cảm nhận bài thơ Lầu Hoàng Hạc
1. Mở bài:
Bài thơ" Hoàng Hạc lâu" là một bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ Thôi Hiệu và để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc khó tả.
2. Thân bài:
- Người xưa cưỡi hạc vàng bay khuất bóng, để lại riêng mình lầu hoàng hạc một cõi cô đơn, trơ trọi
- Quá khứ đẹp đẽ đối lập với Hiện tại hoang tàn
- Vẫn là chốn này nhưng cảnh xưa không còn, đất nước thái bình, nhân dân ấm no cũng chỉ là quá khứ, giờ đây là sự lầm than, khổ cực của con dân. Nỗi buồn thương, hụt hẫng, tiếc nuối
- Nỗi lòng mang nặng niềm ưu tư nên có lẽ thiên nhiên cũng mang màu tâm trạng, chậm chạp, nặng nề, vô định, lang thang một cõi
- Khói hoàng hôn bên bóng chiều thương ấy càng đượm buồn biết bao khi tâm tình nặng trĩu nỗi thương nhớ quê nhà của đứa con xa quê
- Khát khao phút giây sum vầy đoàn tụ trên mảnh đất quê hương cùng gia đình thân thuộc
3. Kết bài:
Bài thơ tuy giản dị mà chất chứa tình yêu quê hương dạt dào của một nhà thơ lớn, một tâm hồn lớn, mật nhân cách cao cả.
Thôi Hiệu là một nhà thơ lớn của nền văn học Trung Quốc. Nếu thơ Lý Bạch mang cảm hứng lãng mạn, bay bổng, thơ Đỗ Phủ khắc hoạ rõ nét hiện thực với những nét vẽ thấm đẫm nỗi lòng nhân thế thì thơ Thôi Hiệu mang vẻ tao nhã, nhẹ nhàng của tâm hồn kẻ sĩ phóng túng. Bài thơ "Hoàng Hạc lâu" là một bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ ấy và để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc khó tả.
"Hạc vàng ai cưỡi đi đâu
Mà nay Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ"
Người xưa cưỡi hạc vàng bay khuất bóng, để lại riêng mình lầu Hoàng Hạc một cõi cô đơn, trơ trọi, có nét gì đó thật thê lương, buồn bã khi quá khứ huy hoàng đã mất, đã lụi tàn. Những điều vốn đẹp đẽ đã không còn nữa, chỉ còn lại bóng dáng đơn độc của lầu Hoàng Hạc. Vẫn là chốn này nhưng cảnh xưa không còn, đất nước thái bình, nhân dân ấm no cũng chỉ là quá khứ,...(Còn tiếp).
>> Xem bài mẫu đầy đủ Cảm nhận bài thơ Lầu Hoàng Hạc tại đây.