Mùa thu đến mang cho ta một nỗi buồn man mác, nhiều cảm xúc. Hãy cùng đọc những tâm sự về mùa thu dưới đây để vừa có thể cảm nhận được cái đẹp trong mùa thu vừa giãi bày tâm trạng của mình nhé.
Tâm sự mùa thu
Đêm qua, Hà Nội trở gió, gió len lỏi vào từng khe cửa chưa khép chặt, cảm giác se lạnh đủ mạnh mẽ để khiến cô gái 22 tuổi dâng lên nhiều cảm xúc lẫn lộn. Thu Hà Nội dễ khiến người ta buồn và hoài niệm về những điều đã cũ. Sáng thức dậy, cố cho phép mình cuộn tròn trong chăn để nhớ về những kỷ niệm, những con đường đã qua, những câu chuyện chưa có hồi kết và cả những con người đã lâu chưa gặp. Bất chợt, muốn lang thang đâu đó chỉ để cảm nhận Hà Nội đang khoác màu áo mới, để hít hà cái se lạnh một sớm mùa thu của thành phố này.
Một ngày cuối tuần, Hà Nội vắng lặng, cởi bỏ lớp vẻ ngoài náo nhiệt, xô bồ, không còn bon chen hối hả hay ganh đua, thay vào đó là màu của bình yên, của nỗi nhớ, hình như Hà Nội đang sống chậm hơn. 22 tuổi, cô gái ấy đã đi qua 22 mùa thu để trưởng thành và đánh đổi. 22 tuổi, cô gái ấy vẫn cười giản đơn, trong trẻo và vô tư. Nhưng thêm vào đó có cả vị đắng, vị của trưởng thành, vị của quá khứ và cả vị của cô đơn. Thanh xuân mà, vẫn mơ mộng nhiều lắm, tự vẽ ra nhiều viễn cảnh tương lai tươi đẹp, cứ ước mơ một bức tranh với những gam màu ấm nhưng cũng muốn được trải qua những khoảnh khắc chạnh lòng, khoảnh khắc đơn độc.
Thu Hà Nội có gì đó rất khác, đậm vị và buồn hơn. Mùi hoa sữa thoang thoảng gặm nhấm từng góc tâm hồn, không phải ngẫu nhiên cô gái ấy yêu mùi hoa sữa một cách nồng nàn và mãnh liệt đến thế. Bởi cô ấy bắt gặp mình trong mùi hương sữa đó, có gì thật thân thuộc, ở đó cô ấy được là chính mình. Yêu đến nỗi đã có lần cô ấy nghĩ "Nếu không còn hương hoa sữa, hẳn thu Hà Nội không còn trọn vẹn".
Hình ảnh đẹp về mùa thu
Thu về khiến người ta phải nhớ những câu chuyện không nên nhớ, nhớ những con người vốn đã muốn quên hoặc đã được gói gém một cách cẩn thận trong ngăn kéo mang tên ký ức từ lâu. Thu về, những kỷ niệm lại "được" lật lại, có nỗi đau không tên ùa về. Mỗi con người chỉ được phép sống một cuộc đời, dẫu chặng đường đã qua có những điều không muốn nhớ thì hãy hạnh phúc vì ít nhất mình đã có cơ hội để cảm nhận và vượt qua. Thu là mùa của nỗi nhớ, của hoài niệm nhưng không phải mùa để nhớ và đau về những nỗi buồn đã cũ.
(Tác giả: Huyền)
=> Tâm sự về mùa thu của cô nàng đang ở độ tuổi 22 khi mùa thu đến gần, muốn được cuộn tròn ở trong chăn nhớ về các kỷ niệm, muốn được lang thang để cảm nhận Hà Nội khi mà thu về ...
Có những ngày nỗi nhớ dậy sóng trào dâng, lại nhớ về một người em đã từng yêu anh rất nhiều, gió chiều, kỷ niệm, tháng 9 mùa thu về, em muốn lại được nắm lấy đôi bàn tay anh, quên đi những khổ đau của tình yêu chúng mình...Về lại bên em nhé người thương!
Mùa thu về hòa nỗi nhớ xa xăm
Tình yêu em âm thầm theo năm tháng
Nhìn góc sân hàng cây vàng trút lá
Anh xa rồi chỉ còn mỗi riêng em...
Tháng 9 về rồi, lặng nhìn hàng cây trước sân thấy tim mình đau thắt lại...
Lang thang suốt những con đường dài quen thuộc, tim em lại bất chợt bật lên những nhịp nhói đau tận đáy lòng mình, có lẽ khi mang trong mình quá nhiều nỗi niềm giấu kín, chỉ có cách gửi trọn tâm tư cùng những lời thơ tự mình viết ra...
Ảnh về mùa thu
Mùa thu...dễ khiến người ta buồn, nhớ thương những gì từng rất đậm sâu, khiến người ta khao khát có một bàn tay nắm lấy, để bước qua những ngày thu dài đăng đẳng... Chẳng hiểu vì điều gì, trái tim dẫn lối, bàn chân em bước về nơi ta từng hẹn ước, lối cũ vẫn đây, người ơi anh đâu rồi...
Em đã bên anh lặng lẽ, âm thầm, đứng bên lề cuộc sống anh, lặng nhìn anh hạnh phúc, dẫu là bất kỳ mùa nào trong năm em cũng sẽ cô đơn, cũng sẽ không ai bên cạnh, nhưng em vẫn chọn cách giữ trọn vẹn tình cảm của mình...Yêu anh rồi em chẳng muốn người nào bước chân vào cuộc đời em nữa...Hạnh phúc không anh kể từ ngày anh buông lời chia tay, em chật vật với hàng trăm vạn cảm xúc bủa vây, em vẫn còn yêu anh rất nhiều...nhưng tình yêu đó em chọn cách nâng niu, trân trọng trong sâu thẳm tim mình...
Có những ngày nỗi nhớ dậy sóng trào dâng, lại nhớ về một người em đã từng yêu anh rất nhiều, gió chiều, kỷ niệm, tháng 9 mùa thu về, em muốn lại được nắm lấy đôi bàn tay anh, quên đi những khổ đau của tình yêu chúng mình...Về lại bên em nhé người thương!
=> Một bài blog tâm sự về mùa thu hay và ý nghĩa khi nói một mối tình không trọn vẹn của tác giả cũng và khi mùa thu tới, mối tình này lại một lần nữa hiện lên vô cùng rõ nét, hiện blog hay về mùa thu được rất nhiều người chia sẻ.
Mùa thu là mùa của những xúc cảm. Thu về bỗng thấy mình thật lạ, thấy mình lãng mạn hơn, xao xuyến với những nỗi niềm, những tâm trạng...thật khó tả. Nhưng đâu đó vẫn còn nỗi buồn, một nỗi buồn mà chính mình cũng không hiểu nổi. Có lẽ, mình sợ thu đi, vội vã. Lớn hơn một chút, thấy nuối tiếc nhiều hơn. Lớn hơn một chút nữa thấy thời gian trôi nhanh hơn. Nhiều khi ước dòng thời gian trôi chậm lại, để mọi thứ quanh mình đừng quá đổi thay, để yêu thương cứ mãi đong đầy như thế. Cũng thấy thời gian quá ngắn ngủi để có thể bày tỏ hết những yêu thương, để có thể sống cho quá khứ, cho hiện tại, cho mai sau thật trọn vẹn.
Hình ảnh mùa thu đẹp
Ngoài kia cuộc sống xô bồ, lại muốn thật chậm, thật chậm để ngắm những giọt sương mai trên lá cỏ, lắng nghe tiếng chim hót líu lo, ngân nga giữa hát giữa khoảng trời đầy nắng và gió. Để thấy được cuộc sống yên bình biết bao
Nhận ra rằng mình vẫn mộng mơ quá! Mải mê với những nghĩ suy về cuộc sống bình lặng quá đỗi. Cuộc sống không có những toan tính, cũng chẳng có những tham vọng, chỉ muốn được là mình thế thôi, chỉ muốn nhỏ bé và bình lặng thế thôi. Để có thể được cười, được khóc, được sống với những cảm xúc của mình, được tô vẽ cho những giấc mơ thật bình dị và giấc mơ ấy sẽ trở thành hiện thực nhờ phép màu diệu kỳ của trái tim.
Cuộc sống hiện tại, có những nỗi buồn không thể tránh khỏi, cũng không thiếu những lần nước mắt mình tuôn rơi, tim quặn đau. Nhưng lại thấy thật giàu có khi mang trong mình thật nhiều cảm xúc, trái tim vẫn rung lên với thật nhiều những cung bậc. Ai đó sẽ nói mình ngốc nhưng sẽ có lúc họ ước được ngốc nghếch như thế, ngốc nghếch để thấy cuộc sống đẹp hơn. Vì rằng cuộc sống là những trải nghiệm của những cung bậc cảm xúc, dù có ra sao, dù có bất cứ chuyện gì cũng không hề muốn trái tim mình chai sạn đi, tuyệt nhiên không phải yếu đuối mà là để bản thân được sống với cảm xúc thật. để trái tim được đập theo đúng nhịp của nó. Một trái tim như vậy, sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc trọn vẹn.
Đôi lúc ngồi cười vu vơ, đôi lúc cũng lại buồn vu vơ, có cả lúc òa khóc khi niềm hạnh phúc ngập tràn trong trái tim, cũng có có cả khi cảm nhận nỗi đau quặn thắt, tưởng như mọi thứ cứ thể chết lặng và chẳng thể nào có thể cười được nữa. Những lúc như vậy, lí trí và những yêu thương bình dị khác sẽ giúp ta đứng lên và sống vui hơn.
Lớn hơn một chút, một chút nữa, ta học cách sống cho bản thân mình, sống vì những người ta yêu thương, vì những người xứng đáng. Vẫn sống với cảm xúc của mình, nhưng không còn quá nuông chiều nó, có đôi lúc vẫn cần phải nghiêm khắc với bản thân, với những cảm xúc khiến ta bi lụy. Và chọn cách sống khiến mình vui hơn, bằng cách này hay cách khác, vẫn mong muốn một cuộc sống yên bình.
Một ngày học tập mệt nhoài, tự thưởng cho mình những giây phút lặng yên bên hồ, gió thổi những chiếc là vàng bay, vẫn ca khúc quên thuộc "Giọt sương" mỗi lần đi dạo một mình, rồi cũng ngân nga hát.
"Cuộc đời ai biết thế những tôi vẫn cười..."
Nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua đi nếu bản thân biết tự tìm niềm vui cho mình. Mưa có thể khiến người ta buồn cũng có thế khiến người ta vui. Vẫn luôn nghĩ rằng chỉ cần sống bằng cả trái tim, mọi thứ rồi cũng sẽ tốt đẹp. Mỉm cười và bước tiếp! Hạnh phúc nhé, cô gái tigôn.
(Tác giả: huong56dkto@)
Tháng chín. Thu đã vào độ chín. Lá vàng xao xác ngõ quê. Sắc vàng đặc trưng của mua thu mới hôm nào còn thưa thớt mà giờ đây đã vào độ lắng, cái nắng gắt gao của mùa hạ đã qua, thay vào đó là sắc vàng tươi tắn dễ chịu hơn của mặt trời mùa thu, bầu trời luôn cao xanh và bồng bềnh những đám mấy trắng nhẹ như bông mải miết bay về phía cuối trời.
***
Hoa mướp cuối mùa vàng rực bờ ao. Làn gió heo may mang về xóm núi cái lạnh se se dễ chịu mỗi khi hoàng hôn buông đỏ núi đồi. Trên đường làng lũ trẻ đùa vui dưới những tàn bàng đỏ rực. Những chiếc lá vàng nhẹ bay theo gió tạo nên tiếng kêu xao xác mặt đường. Mỗi chiếc lá như mỗi cuộc đời, mùa xuân đâm lá, mùa hạ xanh tươi, thu về lá vàng úa, kết thúc một chu kỳ của tạo hóa.
Giống như con người, mỗi chiếc lá rơi mang theo trong nó cả bầu tâm tình thầm kín của đời lá mong manh, chóng vánh, có khi là sự hả hê, hoan hỷ, như con người đã hoàn thành sứ mệnh, cũng có khi là sự trăn trở, nuối tiếc thời lá còn xanh, và hình như gửi vào trong đó có cả sự hờn ghen, oán trách cho thân phận ngắn ngủi của mình! Những cơn gió heo may như người bạn thân tiễn đưa những chiếc lá rụng về với cội!
Gió thổi. Lá bay. Mùa thu đang vào độ chín. Nhẹ nhàng, lặng lẽ mà dứt khoát, quyết liệt không có gì cản nổi dòng thời gian! Vẫn chỉ là gió thổi, và những chiếc vàng lá rụng rơi xao xác. Vậy mà sao nó vẫn làm lòng ta se sắt nhớ thương, hoài niệm... tuổi xuân dần trôi qua, câu bé năm nào là tôi còn ngơ ngác nhặt những chiếc lá vàng tươi nơi góc sân nhà đưa mẹ và hỏi rằng: "Mẹ ơi! Sao lá lại rụng?". Mẹ âu yếm xoa đầu tôi rồi cười nói: "Lá già phải trở về cội con ạ!" Vậy mà đã mấy chục mùa thu qua, giờ tôi đâu còn trẻ và mẹ tôi đã về cõi vĩnh hằng, thâm thoắt đã 7 mua thu! Trông lá rụng lòng tôi lại nhớ mẹ da diết khôn nguôi! Ôi mùa lá rụng! Ôi mùa cây thay lá! Ôi thời gian của ta, cuộc sống của ta! Hãy chậm lại! Xin hãy chậm lại!
Thu đến chậm nó như hiểu được lòng người, nó muốn giúp con người níu kéo thời gian chậm lại. Nhưng dẫu vậy thì mùa thu cũng vẫn dần trôi qua giống như bao mùa thu trước đã đi qua đời ta. Đã qua lâu rồi cảnh háo hức của những ngày tung tăng cắp sách đến trường, cái cảm giác lâng lâng khi được hít hà mùi thơm của những trang vở mới ngày nào giờ cũng đâu còn?!
Ngày lại ngày ta lao mình vào trong cuộc sống, tự kiếm tìm cho ta nào danh vọng, nào hoài bão, ước mơ có cái êm đềm đẹp đẽ. Song, cũng có nhiều cái ảo vọng hão huyền! Thành công cũng nhiều và thất bại cũng không hề ít! Chỉ đến khi đôi chân ta rã rời, tê dại ta mới biết bến bờ hãy còn là xa lắc! Tuổi thơ không bao giờ trở lại! Giống như những mùa thu qua đi để lại cho cây những vòng sinh trưởng mới, mỗi năm cây một vươn cao, lớn lên và thêm vững chãi, dãi dầu cũng gió mưa, bão táp. Và con người cũng vậy, khi đã trưởng thành người ta sẵn sàng đối đầu với những thử thách của cuộc sống, mưa sinh với những toan tính của mình, có khi thành công và cũng có khi là thất bại!
Không ai muốn đắng cay nhưng tìm được sự ngọt bùi đâu phải dễ ?! Con người đã phải trả giá đắt cho sự kiếm tìm hạnh phúc của mình! Cũng giống như bao người, ta cứ day dứt trong ký ức về những ngày khó nhọc, bố mẹ quần quật làm việc tối ngày mà vẫn không đủ cho cuộc sống của cả nhà. Bữa ăn thiếu trước hụt sau, áo quần mong manh trong những manh vải hẹp sẫm màu, hứng chịu những nắng nóng mùa hè, rét mướt mùa đông. Và đã bao lần mẹ đã khóc vì thương con? Và vì bất lực ?! ...Mặc thế thu cứ về và lặng lẽ qua đi.
Mùa thu rồi sẽ đi qua. Những lá bàng đỏ rụng rơi như những giọt máu. Những chiếc lá tự hiến mình cho đất thêm mỡ màu, cho thân cây thêm nguồn dinh dưỡng, cuộc dâng hiến lặng thầm mà vô cùng ý nghĩa, cũng giống như sự hy sinh âm thầm của những người cha, người mẹ, vắt đến kiệt cùng sức lực của mình với mong ước dành cho con có cuộc sống tốt đẹp hơn! Cuộc chia ly của lá và cành rồi cũng sẽ qua đi để một ngày kia khi mùa xuân đến, sự sống lại hồi sinh. Mầm non nảy nở, lá lại xanh tươi và lại chờ cho đến mùa thu sau. Ôi đó là chuyện của cây và lá, còn với con người lại hoàn toàn khác, sau mỗi cuộc chia ly sẽ là mãi mãi. Ta sẽ không bao giờ còn gặp lại mẹ cha ta trên cõi đời này!
Song, bù lại con người luôn có ý trí và tình cảm, những cái đó sẽ làm nên miền ký ức trong mỗi con người. Nỗi nhớ và tình thương luôn được con người ấp ủ để rồi không bao giờ ta quên được hình bóng của mẹ cha, ta sẽ không quên những gì cha mẹ đã làm cho ta. Bởi ta lớn lên và có ngày hôm nay chính là nhờ công lao sinh thành, dưỡng dục của mẹ, của cha! Thu về, ta lặng lẽ cúi đầu trước bàn thờ cha mẹ, thắp nén hương thơm tưởng nhớ tới người... ngoài hiên những chiếc lá vàng vẫn rụng rơi bay theo làn gió...Hoài niệm về những mùa thu lại tràn ngập trong ta! Và ta thêm yêu quý mọi người quanh ta hơn, ta thêm trân trọng những mùa thu vàng cho ta bao niềm hạnh phúc! Thu ơi hay chậm lại!
Ôi! Bao nhiêu mùa thu đã đi qua, bao nhiêu chiếc lá đã lìa cành cho cây đời tươi tốt? Ôi! Làm sao ta đếm nổi nhưng có một điều ta chắc rằng mỗi một mùa thu đi là một lần ta thấy yêu quý hơn cuộc sống của mình, trân trọng hơn những gì ta đã có, những gì ta đang nắm giữ trong bàn tay. Bởi ta hiểu ta chẳng thể ngồi đếm mãi những mùa thu. Và đến một ngày nào đó, chính mùa thu cũng sẽ mang ta đi, như những cơn gió cuốn những chiếc lá vàng lìa cành trở về với đất. Nhẹ lâng và phiêu lãng. Ôi! Mùa thu - Mùa cây thay lá!
(Tác giả: Bùi Nhật Lại)
=> Mùa thu gợi về những kỷ niệm, gợi lên những cảm xúc lắng đọng và bài tâm sự về mùa thu này đã thể hiện được điều đó.
Mùa thu... Mùa của lá vàng rơi xào xạc. Mùa của những cô gái e ấp nép vào một bờ vai vững chãi. Mùa của những đôi bàn tay tìm đến nhau, siết chặt và truyền cho nhau tất cả hơi ấm, tình yêu thương. Mùa của những nỗi nhớ, những hoài niệm khi những đôi lứa ngậm ngùi xa cách...
Anh có biết không, em đã từng không yêu mùa thu đâu. Trong cảm nhận của em, mùa thu như một cô gái xuân thì chất chứa nhiều tâm sự buồn như thiếu nữ trong bài thơ Đây mùa thu tới của Xuân Diệu "tựa cửa nhìn xa nghĩ ngợi gì". Mùa thu buồn lắm!
Rồi anh đến bên em, mang theo cả mùa thu đặt vào đôi bàn tay bé nhỏ của em. Anh nắm tay em, mình cùng đi dạo giữa cơn mưa nhè nhẹ để cảm nhận tiết trời se se lạnh. Để vòng tay anh siết chặt em hơn, để ánh mắt anh trao em nồng ấm hơn và cũng để ta gần nhau hơn.
Mùa thu, anh và em ngồi lặng yên hàng giờ ở một góc quán quen thuộc, nghe những bài hát về mùa thu.
Em đã không còn thấy mùa thu buồn nữa rồi, vì đơn giản, bên em luôn có anh, với những nụ hôn ấm nồng và những vòng tay trìu mến. Có anh bên cạnh, với em, mùa thu thật lãng mạn, thật đẹp. Cảm ơn anh, cảm ơn mùa thu...
Rồi mình xa nhau. Mùa thu lại trở về đúng nghĩa của mùa thu. Lá vàng rơi nhẹ trên lối em về chiều qua. Tiếng lá rơi khẽ, rất khẽ, nhưng sao em thấy lòng mình vẫn nặng trĩu, vẫn u hoài. Em vẫn chưa thể quên được anh, quên những ngày mình bên nhau trong những mùa thu đã qua... Em vẫn khắc khoải, vẫn nhớ anh da diết... Nỗi nhớ chưa lúc nào nguôi ngoai, kể cả trong từng giấc ngủ.
Anh đã tìm được hạnh phúc mới, tìm được người cùng anh đi hết quãng đời còn lại. Nhưng thật buồn, khi người đó không phải là em.
Cảm ơn anh đã giúp em biết yêu mùa thu. Cảm ơn mùa thu, đã giúp mình có được những tháng ngày bên nhau, thật hạnh phúc, dù những tháng ngày ấy, giờ chỉ còn là hoài niệm...
Chiều nay, vẫn góc quán quen thuộc ấy, vẫn giọng ca Quang Dũng nồng ấm, khắc khoải trong Thu hát cho người, nhưng chỉ riêng mình em lặng lẽ nơi đây nhớ anh!
"Em chấp nhận xa anh vì duyên số
Chỉ âm thầm khóc tiếc mối tình xưa...
Em không thể quay về nơi bến hẹn
Khi cuộc đời hai đứa vẫn rẽ hai nơi
Mưa thu ấy... giờ chỉ còn là hoài niệm
Xác lá thu vàng rơi rụng giữa tim đau ..!"
Cầu chúc anh luôn được nhiều hạnh phúc!
(Tác giả: Cogai_dentu_homqua89@yahoo.com)
=> Đây cũng là bài viết tâm sự về mùa thu hay, ý nghĩa, được nhiều người yêu thích.
Ai trong chúng ta cũng đều có riêng cho mình một mùa để yêu và để nhớ. Và chắc hẳn trong số bốn mùa ấy, bạn đã cất giữ trong tim mình cả một miền hoài niệm gắn liền với những kỷ niệm ngọt ngào, khó quên.
Với riêng tôi, bốn mùa trong năm, mỗi mùa đều có những sắc màu riêng, góp nhặt nên những năm tháng đầy ý nghĩa của cuộc đời. Cứ mỗi độ thu sang lòng tôi lại ngập tràn bao cảm xúc xốn xang, bao nỗi xuyến xao cứ ùa đến dâng tràn.
Trong tôi, mùa thu với những bông cúc vàng rực rỡ, có những chùm hoa nắng vô tư đậu trên vai áo cùng tiếng chim hót ríu ran lấp ló trong những lùm cây hai bên đường đưa chân tôi tới trường trong rạo rực niềm vui của buổi tựu trường. Ngày khai giảng, cả cô và trò đều háo hức đón đợi tiếng trống trường vang lên trong tà áo trắng tinh khôi. Ghi mãi nơi tôi là hình ảnh những em bé lần đầu tiên được mẹ dắt tay đến lớp với bao bỡ ngỡ trước ánh mắt vỗ về của mẹ và ánh mắt trìu mến, đong đầy yêu thương của cô.
Yêu mùa thu, tôi yêu khoảng trời cao, trong xanh vời vợi, có sắc nắng hanh hao đến nao lòng, có làn gió mát trong, mơn man đùa nhẹ trên mái tóc mây mềm của người thiếu nữ. Chợt thấy tâm hồn mình xao động trước loài hoa tim tím, dịu dàng nở đầy hai bên vạt đường, cánh hoa mỏng mảnh, rung rinh trong nắng sớm. Gieo vào lòng tôi bao cảm xúc là hình ảnh cánh đồng quê xanh tươi, mỡ màng hòa cùng nắng thu chấp chới. Lá lúa trông xa như những bàn tay nhỏ xíu đong đưa, vẫy chào các bác nông dân ra đồng chăm bón. Vài ba cánh cò chao lượn trên nền trời xanh thẳm soi bóng xuống những con mương có làn nước trong veo gợi khung cảnh thanh bình, yên ả nơi quê nhà.
Thu sang, ấy là lúc mùa cưới lại về. Ở quê tôi, hầu như nhà nào cũng đều có một giàn trầu xanh mướt sau vườn. Những ngọn trầu to mập, thân vươn dài quấn quýt bên cây cau địu buồng quả sai chíu chít. Từ những giàn trầu ấy đã tác thành cho biết bao đôi lứa nên vợ, nên chồng. "Miếng trầu là đầu câu chuyện"- tục lệ truyền thống thấm đẫm nét văn hóa Việt của dân tộc ta vốn có từ xa xưa đến nay vẫn được gìn giữ.
Đêm mùa thu, nếu ai đã từng một lần thả hồn mình trong gió để tận hưởng mùi hương hoa sữa nồng nàn mới cảm nhận được cái hồn của thiên nhiên có sức quyến rũ như thế nào. Mùi hương hoa sữa thanh tao ấy lan tỏa trong không gian, buông rơi trên mái tóc, len nhẹ trong tâm hồn như một bản tình ca ngọt ngào làm vơi dịu đi bao lo toan, phiền muộn của cuộc sống ngày thường. Thấy mình như trẻ lại khi lạc vào đám rước đèn lồng của bầy trẻ thơ trong đêm hội Trung thu. Dưới ánh trăng rằm vằng vặc, mâm cỗ được bày ra với đủ các loại bánh kẹo và hoa trái với những bưởi đào, ổi thơm...
Nhắc đến mùa thu là nhắc đến những cảm xúc rộn ràng trong tim mỗi người, ẩn chứa niềm kiêu hãnh tự hào hòa chung với không khí của cả dân tộc trong ngày lễ kỷ niệm chào mừng Cách mạng tháng Tám thành công và ngày Quốc khánh 2/9. Khắp nơi tưng bừng, rộn rã, rợp trời cờ và biểu ngữ tung bay trước gió. Trên khắp các nẻo đường, dòng người tấp nập ngược xuôi, gương mặt ai cũng hân hoan rạng ngời. Dường như trong mỗi người đều dâng lên một niềm xúc động và tưởng nhớ đến công lao của thế hệ cha ông, những người đã viết lên những trang sử hào hùng làm rạng danh non sông, đất nước. Và trong ta lại thầm nhắc lòng mình phải gắng sức hết mình để chung tay xây dựng Tổ quốc đẹp giàu.
Cảm xúc thu sang, ấy chính là cảm xúc trước khung cảnh thu rất đỗi bình dị, thân thương mà lại cũng hết sức quyễn rũ, làm xao động lòng người. Cảm xúc ngập tràn niềm tự hào kiêu hãnh trong ngày lễ độc lập của dân tộc.
(Tác giả Vũ Thị Thanh Hòa)
Nếu các bạn thấy các bài tâm sự về mùa thu này hay, hãy cùng chia sẻ để mọi người đón đọc và cùng cảm nhận khi mùa thu đang ngự trị, len lỏi khắp ngõ ngách, phố phường.
Cùng với tâm sự về mùa thu, Taimienphi.vn tổng hợp những Status mùa thu hay, ý nghĩa giúp các bạn đọc nhanh chóng và dễ dàng tìm được những status mùa thu hay để đọc, chào đón mùa thu sang.