Áo dài là một trong những trang phục truyền thống của người phụ nữ Việt Nam. Nó được xem là biểu tượng của nền văn hóa dân tộc. Dù có từ rất lâu nhưng chiếc áo dài vẫn luôn được nhiều người yêu thích và lựa chọn mặc trong các dịp quan trọng. Những bài thơ về áo dài hay đã thể hiện được điều đó.
Áo dài đẹp lắm em ơi
Mặc lên xuân sắc đất trời quê hương
Tung lên trong gió yêu thương
Sang trọng, tinh tế vấn vương nao lòng
Áo dài ôm trọn ba vòng
Tôn vinh vẻ đẹp đường cong mỹ miều
Mảnh mai, trang nhã bao nhiêu
Quốc phục truyền thống bao điều ngợi khen
Người sang cho chí người hèn
Áo dài khi vận lên men đất trời
Bước đi uyển chuyển rạng ngời
Bừng lên vẻ đẹp đất trời quê hương
Châu Âu, châu á vấn vương
Các châu còn lại tổn thương áo mình
Áo dài xinh quá là xinh
Mang hồn Dân tộc trong tình quê hương
Châu Phi , châu Mỹ vấn vương
Áo dài tuyệt phẩm ngát hương Đất Trời.
(Tác giả Trần Đức Hiếu - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Em tha thướt trong áo dài quốc phục,
Tà áo bay gọi hạnh phúc trở về!
Tôi xa nhà-nhớ mẹ nhớ quê,
Nhớ cô gái đứng vân vê tà áo!
Ước cùng em mặc áo dài đi dạo,
Chiều quê hương ôi tuyệt hảo vô cùng!
Áo dài bay quấn quýt bước chân chung,
Em đẹp quá nét ngại ngùng gái Việt!
Tà áo bay như vẫy chào tạm biệt,
Như gọi về tình tha thiết lứa đôi!
Tôi xa em xa trùng điệp núi đồi,
Nhớ tà áo -nhớ mắt môi...nhớ lắm!
Nhớ quê hương có bầu trời xanh thẳm,
Nhớ cô em má thắm mặc áo dài!
Nhớ Tết về vàng rực những cánh mai,
Nhớ thoang thoảng hương lài ly trà nóng!
Áo em bay trong tôi niềm hy vọng,
Làm dịu dàng đời biến động chung quanh....
Quấn quýt thương yêu-ve vuốt dỗ dành,
Áo dài Việt mong manh mà kiên vững!
(Thơ Dinh Phạm - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Áo dài...tà áo dài ơi!
Để như thấy cả một trời thanh tân...
Áo bay... nâng nhẹ gót chân
Hay Mây xuống Phố...mùa xuân theo về ?
Áo dài duyên dáng say mê...
Ngàn năm còn mãi hồn Quê Việt mình...
Áo dài ơi...áo dài xinh
Gửi Mây theo gió...gửi tình bay xa...
(Thơ Phạm Quốc Tuấn - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Áo dài tinh sương, áo trắng là lạ
Áo dài trắng quá, ta nhìn không ra
Áo trắng vờn bay, gió trời mùa hạ
Cảm xúc lâng lâng, áo dài hồn nhiên
Cặp sách nghiêng nghiêng, áo nhốt hồn ta
Tà áo tinh khôi, thèm chi thèm lạ
Từng bước từng bước, hớp hồn khách lạ
Áo dài đến trường, khắc tim dấu lạ
Áo dài tan trường, níu chân khách lạ
Nón lá che nghiêng, nắng trời mùa hạ
Tóc dài ngang lưng, bồn chồn khách lạ
Vắng bóng áo dài, nhói lòng khách lạ
Áo ơi, Áo ơi!, nhớ người dưng lạ
Áo dài trắng ơi, thương chi thương lạ.
(Thơ Ngochung Phan - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Áo dài là áo dài ơi
Thướt tha chi lắm cho trời đất ghen
Hai tà che giữa bon chen
Cho mềm dáng ngọc, cho hiền người ta
Lúc đứng gần lúc đi xa
Vẫn bay trong gió hai tà áo ơi
Áo dài không phải riêng tôi
Mà khi em mặc đất trời cũng nghiêng
Áo cho em dáng thần tiên
Áo cho em nét diệu hiền mỏng manh
Áo làm xao xuyến lòng anh
Mong em cứ thế mặc riêng Áo dài.
(Tác giả: A Ka Thủy)
Đẹp làm sao! chiếc áo dài đất Việt
Mang bóng dáng quê hương đầy tha thiết
Gói nắng vàng, mây ấm trong áo bay
Thả hồn thơ vào non xanh nước biếc
Đẹp làm sao! Áo dài trắng học trò
Buổi tan trường áo tung bay trong gió
Rộn rã phố phường sắc trắng hoa bang
Cho nữ sinh xinh đẹp tựa nàng thơ
Đẹp làm sao! áo dài ngày cưới mẹ
Màu hồng nhung nổi bật trên đường quê
Đôi má ửng hồng , vành khăn khép nép
Sánh bên cha dưới nắng đỏ mùa hè
Đẹp làm sao! áo vàng cúc chị tôi
Thêu phụng bay loan múa nét tinh khôi
Buổi dạ tiệc dưới ánh đèn rực rỡ
Bao đường cong, tôn nét đẹp rạng ngời
Đẹp làm sao! áo xanh ngát mây trời
Cô giáo tôi rạng rỡ chốn đông người
Bước vào lớp như nàng tiên hạ thế
Gởi lại nụ cười vừa chớm trên môi
Đẹp làm sao! áo dài đỏ em yêu
Nét thanh cao mai trúc thật mỹ miều
Cho đào nguyên rực đỏ lửa tình yêu
Đợi gió về vầng trăng vờn bóng liễu
Đẹp làm sao! người con gái Việt Nam
Sắc áo dài, màu cầu vồng tươi thắm
Đậm hồn quê bay bốn biển năm châu
Bỗng thướt tha bông đùa theo bóng nắng
(Thơ Phan Van Tong - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Áo dài tím cả chiều nay
Hồn ai tím rịm, nhớ ai không lời
Áo dài tím cả bầu trời
Một người khờ khạo .... dòng đời về đâu
Đêm rằm trăng sáng bãi dâu
Nhớ màu áo tím ... tình đầu mong manh
Nhớ đêm, đêm lại qua nhanh
Nhớ tà áo tím loanh quanh tìm về
Áo ai e ấp bên lề
Hâm bầu tình nóng gởi về phương xa
Màu sim phủ kín vườn cà
Nhớ thương chi lạ, như là gần đây
Nhìn tà áo tím mộng say
Yêu màu sim tím mỗi ngày thầm mơ
Hai tà áo tím dệt thơ
Tôi yêu màu tím ngẩn ngơ mỏi mòn
Rừng sim trái chín ngọt ngon
Len theo lối nhỏ đường mòn tôi đi
Một đàn ong bướm thầm thì
Chừng nào áo tím bỏ đi theo chồng!?!
(Thơ Phan Ngọc Hùng - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Áo dài xanh, dáng gầy mỹ nữ
Anh tin vào một chữ duyên thôi
Có tình, hoa héo thành tươi
Eo thon, dáng chuẩn, cho người đắm say..
Mùa Hạ tàn, hoa bay trước gió
Áo dài xanh, khiến nhớ tình xa!
Một mùa thương nữa lại qua
Vần thơ in dấu dáng ngà giai nhân..
Khóm hoa Hồng trước sân thơm ngát
Gửi tặng em, khúc hát tình xuân
Mỗi năm chỉ có một lần
Môi hồng má thắm, vạn phần dấu yêu..
Đường cong khiến buổi chiều xuống chậm
Tay trong tay, nồng ấm tình thơ
Dù cho trăng lặn sao mờ
Nụ hôn giữ lửa, cơn mê kéo dài....
(Thơ Thanh Phong Vo - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Yêu lắm áo dài
Thướt tha mềm mại
Hối hả ban mai
Tóc vương vào nắng
Bâng khuâng ngõ vắng
Em bước nhẹ nhàng
Nắng ơi mơ màng
Áo dài đếm bước
(Thơ Thạnh Nguyễn - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Trên đây là một loạt bài thơ về áo dài hay nhất. Mỗi câu thơ đều rất đơn giản nhưng chúng đã khắc họa và miêu tả được nét đẹp, sự trường tồn của áo dài theo năm tháng.