Từ lâu, nghề giáo luôn được vinh danh là nghề cao quý và nhận được sự kính trọng từ hầu hết mọi người trong xã hội. Cùng với không khí hân hoan của ngày Nhà giáo Việt Nam sắp tới, Taimienphi.vn xin gửi đến quý thầy cô, các bạn học sinh những bài thơ 8 chữ về ngày 20 -11, thơ 20-11 hay nhất. Hy vọng những bài thơ này sẽ như một món quà tinh thần ý nghĩa, giúp thầy cô có một ngày lễ tri ân nhiều niềm vui, hạnh phúc.
1. Bài thơ 8 chữ về thầy cô hay nhất
Khó phai
Đâu có gì phải luyến tiếc đâu tôi
Hàng cây xưa đã ghi dấu vết nhiều
Cánh hoa rơi đỏ nhòe đôi mi mắt
Tôi đi rồi xa mãi trường tôi ơi.
Kỉ niệm này sẽ chẳng thể nào vơi
Dòng kí ức bên bạn bè bên lớp
Bên thầy cô tâm thư hòa giọt lệ
Viết thế này kể đến bao giờ nguôi.
=> Thầy cô, bạn bè, mái trường đều là những kỉ niệm ấn tượng chẳng thể nào phai mờ dù năm tháng cứ trôi đi. Chỉ cần chúng ta quay về trường xưa, đứng trước mặt của thầy cô thì chúng ta vẫn là những những cô cậu học trò và những kí ức tuổi thơ lại ùa về.
Không đề
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy...
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt...
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại "phấn trắng","bảng đen"
Lại "kính mến", lại "hy sinh thầm lặng"...
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà...
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
=> Đây là bài thơ 8 chữ về ngày 20/11 được viết ra bởi con người đã trưởng thành, bắt đầu có nhiều cảm xúc, suy nghĩ cũng như quan tâm tới những người xung quanh hơn bởi tuổi trẻ giờ đây bỗng trở nên giản dị hơn trong cách sống và cách suy nghĩ, giác ngộ được những chân lý, những lời dạy bảo của bố mẹ và thầy cô.
Thầy cô
Thầy chính là những vì sao thắp sáng
Là đèn đường soi sáng lối em đi
Còn Cô là người mẹ hiền phú quý
Mà trời dành để dạy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ có một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy - Cô
Học trò bao nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu lộ ân tình
Bao ngày mệt nhọc Thầy - Cô dỗ dành
Bây giờ vài phút mỏng manh
Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy
Ngày vui nhà giáo sum vầy
Mong thầy - cô khỏe, trồng người tiếp sau
=> Bài thơ 8 chữ về ngày 20/11, ngày Nhà giáo Việt Nam này nói về thầy cô chính là người dẫn lối, soi sáng các con đường để ta có thể cập bến bờ của tri thức và giúp ta có được hành trang kiến thức để vào đời. Bạn có thể gửi bài thơ này giống như lời chúc, lời tri ân hoặc có thể gửi món quà ý nghĩa kèm theo lời chúc 20/11 để gửi đến thầy cô giáo đã dạy mình lên người vào 20/11 sắp tới nhé.
Đạo đức học đường
Giáo dục một con người, khó lắm không ?
Cho em hỏi ai trả lời em được
Tiên lễ hậu văn, bao đời đi trước
Giờ ở đâu và còn có hay không ?
Nhớ thưở ngày xưa mẹ bế cha bồng
Câu hát ví, con ơi xin tạc dạ
Đáp nghĩa thầy cô, bạc vàng vô giá
Toại công danh như đáp trả công ơn.
Xã hội bây giờ phát triển cao hơn
Nền giáo dục hình như là chạy xuống
Những cái ngày xưa gọi là thần tượng
Hình ảnh cô thầy nay ở nơi đâu ?.
Giáo dục ngày xưa lễ phép đứng đầu
Thầy cô nói trò dơ tay xin đáp
Giáo dục ngày nay, cùng trò bàn bạc
Chẳng răn đe, bắt phạt kiểu côn đồ.
Giáo dục ngày nào trò sợ thầy cô
Chẳng dám nói nếu mà chưa được phép
Hình ảnh ngày xưa thầy cô thật đẹp
Nhưng giờ đây ôi thật đáng thương.
Bạo lực xảy ra ngay giữa mái trường
Vẫn tiếp diễn và ngày thêm trầm trọng
Hỏi lỗi tại ai, để trò buông lỏng
Chẳng răn đe hư hỏng tại ai đây.
Chẳng lẽ nhà trường lại chịu bó tay
Không biện pháp và không hay không biết
Học nữa học đi, học gì cho mệt
Khi cái lương tâm, mất hết chẳng còn.
=> Bài thơ 8 chữ viết về thầy cô, giáo nói về thực trạng giáo dục hiện nay, đồng thời ca ngợi nền giáo dục, công lao to lớn của thầy cô ngày trước.
2. Bài thơ 8 chữ về ngày 20-11 hay khác
Lời tri ân
Thầy cô giáo, người lái đò thầm lặng
Ươm ước mơ để hiến tặng cho đời
Chẳng quản gì...chắt từng giọt mồ hôi
Đem con chữ để trau dồi kiến thức
Lòng nhiệt huyết đó chính là hạnh phúc
Bắt nhịp cầu duy nhất...sáng tương lai
Những đêm thâu trang giáo án miệt mài
Với lý tưởng trồng người đầy hăng hái
Sống cống hiến, đắp bồi tình nhân ái
Lòng nhiệt thành theo mãi với thời gian
Quyết "đưa đò" thì sá kể gian nan
Cầu tri thức sẽ vô vàn lối mở...
"Ngày Nhà Giáo" như âm thầm nhắc nhở
Công ơn này ghi khắc ở trong tâm
Hướng lòng thành xây cuộc sống nghĩa nhân
Mong bù đắp đôi phần "Tiên Học Lễ"
Người lái đò
Suốt một đời đưa đón khách qua sông...
Ai còn nhớ người lái đò thầm lặng?
Vẫn ngược xuôi, dù gió mưa hay nắng!
Tiễn người đi... biền biệt chẳng về thăm?.
Vẫn lặng lẽ, bằng tất cả cái tâm...
Vì sự nghiệp trồng người đầy cao cả!
Đôi dòng thơ, thay cho lời cảm tạ...
Chúc thầy cô luôn mạnh khỏe bình an.
Mong thầy cô... luôn hạnh phúc ngập tràn...
Nghĩa thầy trò suốt đời ghi khắc mãi!
Sau bao năm con trở về tìm lại...
Bến sông đây, người đưa đò giờ đâu?.
Dẫu thời gian... có làm bạc mái đầu...
Tình thầy trò chẳng bao giờ phai nhạt!
Bỗng trong lòng một nỗi buồn man mác,
Thầy cô đâu giữa trăm vạn nẻo đường?.
=> Bài thơ 8 chữ về thầy cô giáo này là những lời ca ngợi về cuộc đời, công lao to lớn cùng những tình cảm mà thầy cô dành cho những thế hệ học sinh giúp các học sinh tiếp bước trên con đường tìm đến tri thức, vươn cánh ước mơ.
Khi thầy về hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng... năm nay hè cuối cấp..."
Chút nghẹn ngào... bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
=> Luôn vất vả và bận bụi vì tâm huyết mang tri thức cho các thế hệ học sinh là như thế, nhưng ngày về hữu, thầy cô lại đượm màu buồn khác hẳn với ngày đầu tiên thầy đến trường giảng dạy, chọn nghề Giáo để dạy dỗ các học sinh, bao khó
Vẫn nhớ ngày xưa
Dẫu thời gian cứ dần trôi chảy mãi
Bóng hình thầy vẫn đọng lại trong tôi
Bao tháng ngày đâu nói đặng nên lời
Giờ điểm lại tình nào vơi tiềm thức
Trang vở cũ dường như chưa ráo mực
Tiếng của thầy nào đâu dứt lời vang
Đây trường xưa vẫn đậm nét vội vàng
Đã hiện hữu những hành trang ngày cũ
Trường xưa đó bạch đàn nay im ngủ
Dáng thầy đây tóc đã rủ màu sương
Bao nếp nhăn của ngày tháng yêu thương
Mãi tô đậm hằn in gương mặt ấy
Và hôm nay thầy vẫn vui tay vẫy
Học trò xưa ai nấy đã toại danh
Về thăm lại với tất cả lòng thành
Kính tặng thầy ước mơ xanh dạo trước
Bao chuyến đò ngày xưa như quay ngược
Đàn trẻ thơ giờ đã bước vinh quang
Mang trên mình đầy ánh sáng huy hoàng
Thầy mãn nguyện ngập tràn niềm sung sướng.
Bụi phấn
Những tia nắng ngập tràn bên khung cửa
Bục giảng đường phấn vữa gió bay bay
Vẫn ân cần viết dòng chữ thẳng ngay
Khắc lên bảng đêm ngày ... trao kiến thức
Qua năm tháng miệt mài tâm lao lực
Hồn say sưa háo hức với nghiệp nghề
Bụi thời gian phủ kín hết đường về
Thu sắp hết gió tê buồn run rẩy
Bụi phấn trắng rớt đầy trên trang giấy
Bụi vô tình phủ rẫy cả thời gian
Lòng vô tư theo mơ ước ngập tràn
Yêu nghề nghiệp vẫn chan hòa mãi mãi
Có cay đắng nỗi niềm trong tê tái
Có hương thơm đọng lại giữa tâm hồn
Hạt phấn vương lên giáo án đêm buồn
Rơi xuống tóc điểm luôn màu trắng bạc
Dòng đời chảy chập chùng như cách hạc
Bụi phấn buông trầm mặc tựa màn sương
Rớt rơi theo thao thức với đêm trường
Phủ kín hết sắc hương đời nghiệp giáo
Có những lúc như mây bay gió dạo
Hạt phấn gieo vai áo đến ngã sờn
Hạt vu vơ chao đảo như giận hờn
Hạt ngã xuống ...những cơn mưa lạnh giá
Có những lúc hồn nhiên như hoa lá
Phấn chao nghiêng sáng tỏa cả sân đời
Bụi phấn đùa trong nắng đẹp lả lơi
Rồi đậu xuống muôn nơi trong trời biển
Nhìn hạt phấn như hồn người dâng hiến
Ươm cho đời ... và biến những giấc mơ
Viết cho đời ... ra những khúc tình thơ
Đây hạt phấn lững lờ trong tia nắng....
=> Có rất nhiều bài thơ 20/11 viết về bài thơ và bài thơ Bụi phấn này đã gợi lên được công việc cao cả của nghề giáo, sự cống hiến cũng như tình cảm dành cho nghề. Đằng sau công việc dạy dỗ bao nhiêu thế hệ học sinh là cả khó nhọc lo toan mà thầy cô giáo phải trải qua. Do đó, để giúp thầy cô giáo đỡ vất vả hơn thì chúng ta nên chăm chỉ và ngoan ngoãn nghe lời thầy cô, lấy các kiến thức đã được dạy để cống hiến và trở thành người có ích cho đất nước, xã hội.
Lời cảm tạ
Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả
Để một lần nhớ lại mái trường xưa
Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa
Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm
Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua
Nhớ đc điêu gì đc dạy những ngày xa
Áp dụng - chắc nhơ cội nguồn đã có
Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi
Bài học đời đã học đc những gì
Có nhắc bóng người đương thời năm cũ
Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời có tán lá xum xuê
Bóng mát dừng chân là một chốn quê
Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn
Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.
=> Bài thơ về ngày 20/11 này chính là khoảnh khắc lặng người khi nhớ về kỉ niệm thời học trò, thèm được cảm giác ngồi ở trên ghế nhà trường, thèm được ngồi dưới lớp nghe các thầy cô giảng bài.
Trường cũ
Đã lâu rồi không về thăm trường cũ
Nhớ hàng cây nhớ ghế đá thân thương
Nhớ thầy cô nhớ những buổi tan trường
Nhớ lớp học ôi vô vàn thương nhớ
Thời gian ơi xin hãy quay trở lại
Mang em về kỷ niệm dấu yêu
Ngồi nơi đây mà nhớ lại bao điều
Thầy cô đã mở đường em tiếp bước
Ngày hôm nay những gì em có được
Nhờ thầy cô vun đắp kiến thức em
Thầy trồng cây cho bóng mát sau này
Cô ươm trái cho vườn xanh tươi mãi
Ngày xưa ơi nhớ những ngày thơ dại
Vẫn có thầy và bạn mãi bên ta.
=> Bài thơ 8 chữ về ngày 20/11 này nhắc tới công ơn lớn lao của các thầy cô giáo, mọi thế hệ học sinh đã từng nghe các bài học hay của các thầy cô giáo thì thời gian có trôi qua, giàu sang hay nghèo đói thì hãy một lần tìm về bên thầy cô để thầy cô biết được chúng ta đã trưởng thành, trở thành người có ích.
Tiếng gọi vào hạ
Trống dồn vang vào mùa thi hối hả
Tiếng ve rền vội vã gọi hè sang
Bạn cùng lớp lặng im đứng xếp hàng
Chờ phút cuối xốn xang trong nhịp thở
Từng dòng tên đắm nhìn trong rung sợ
Dòng lệ vui chẳng mở được nên lời
Những tháng năm mòn mỏi đến tả tơi
Mài đèn sách chẳng rời dù giây phút
Hoa phượng rơi cũng là đã đến lúc
Ôm thật nhiều rồi kết thúc chia tay
Dưới mái trường chan hòa dòng lệ cay
Xa thầy cô với lòng đầy luyến tiếc
Bỏ đi rồi với cây viết thư sinh
Nhưng bằng hữu vẫn đậm tình ghi nhớ
Ghi khắc này xin lưu vào cuốn vở
Mỗi đường dài là mở cuộc đời xanh
=> Ai cũng có một thời học sinh tươi đẹp và trải qua những giây phút chia tay bạn bè khi mùa hè đến. Chắc hẳn khi đọc bài thơ 8 chữ về thầy cô này, chúng ta đều nhớ lại một thời kỉ niệm ấn tượng khó phai và cũng đong đầy cảm xúc.
Vấn vương mùa hạ
Ta khép lại những hồn thơ mười bảy
Thưở loay hoay tà áo trắng bên thềm
Thưở mộng mơ... thời phượng hồng ngày ấy
Chợt hiện về... bao nỗi nhớ dịu êm.
Mùa Hạ đến như chạm vào ký ức
Tiếng ve kêu rộn rã góc sân trường
Chút kỉ niệm làm lòng ta thổn thức
Đã qua rồi hư ảo những mùa thương.
Giờ nhớ lại những vần thơ thưở ấy...
Góp nhặt nỗi buồn vụng dại của ngày xưa
Thưở dầm mưa tóc ướt xõa lưa thưa
Gợi nỗi nhớ cơn mưa mùa hạ đến
Thắm một trời... nhớ thầy cô thương mến
Nhớ bạn bè thưở đến lớp xôn xao
Thưở cắp sách của một thời xẻ tà áo
Ngốc nghếch đến lạ thường xao xuyến thấy mà thương
Hạ lại đến ta cúi nhặt cành hoa phượng
Nhớ mãi thầy cô một tình thương độ lượng
Chắp cánh ươm mầm cho ta những ước mơ
Để kỉ niệm... giờ lại hóa thành thơ trong lòng tôi không thể tắt
=> Hoa phượng nở thắm cả sân trường, tiengs ve kêu râm ran rộn ràng cũng là lúc mùa hè đến, khép lại cái tuổi 17 tuổi trẻ trung, trong sáng và mộng mơ bên mái trường, bên bạn bè và bên thầy cô để tìm đến một miền đất mới, thực hiện bước tiến cho ước mơ nhưng dù bao nhiêu năm tháng ra trường thì chúng ta luôn nhớ mãi những giây phút hạnh phúc và vui vẻ ấy và khi được cùng ngồi với bạn bè, thầy cô giáo thủa xưa thì chúng ta lại biến thành những đứa trẻ 17 tuổi hồn nhiên và vô tư thêm lần nữa. Bài thơ 8 chữ về ngày 20/11 này đã gợi lại cho ta một mùa học sinh cuối cấp.
Tiết học của thầy
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ.
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãnh khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...
=> Bài thơ về ngày Nhà giáo Việt Nam này khắc họa khung cảnh lớp học vô cùng bình yên, nơi có những đứa bạn tinh nghịch, vui vẻ, nơi có những trò chơi tinh quái và nơi đó có lời giảng của thầy cô. Những lời giảng dạy đó lan tỏa ra khắp mọi thế hệ, lớp học sân trường khiến cho các hàng ghế, những tia nắng đều im lặng mà nghe bài học say xưa.
Trên đây là những bài thơ 8 chữ về ngày 20-11, viết về thầy cô giáo hay và ý nghĩa nhất, các bạn có thể tham khảo và sưu tầm để gửi kèm trong những món quà, lời chúc đến thầy cô của mình.