Cảm nhận về tình yêu quê hương trong bài thơ Hồi hương ngẫu thư

Đề bài: Cảm nhận về tình yêu quê hương trong bài thơ Hồi hương ngẫu thư

Mục Lục bài viết:
I. Dàn ý chi tiết
II. Bài văn mẫu

Cảm nhận về tình yêu quê hương trong bài thơ Hồi hương ngẫu thư


I. Dàn ý Cảm nhận về tình yêu quê hương trong bài thơ Hồi hương ngẫu thư (Chuẩn)

1. Mở bài
Giới thiệu về tác giả Hạ Tri Chương và bài thơ Hồi hương ngẫu thư

2. Thân bài
- 2 câu đầu:
+ Tình yêu quê hương luôn chan chứa trong trái tim người con xa quê hương. Mặc dù nay tuổi đã già, tóc đã điểm bạc nhưng vẫn luôn nhớ đến và tìm về cố hương.
+ Tác giả vẫn giữ trong mình cái "giọng quê" đầy thân thương trìu mến
- 2 câu sau...(Còn tiếp)

 
>> Xem Dàn ý Cảm nhận về tình yêu quê hương trong bài thơ Hồi hương ngẫu thư đầy đủ tại đây.
 

II. Bài văn mẫu Cảm nhận về tình yêu quê hương trong bài thơ Hồi hương ngẫu thư (Chuẩn)

Tình yêu quê hương đất nước là nguồn cảm hứng bất tận đối với các thi nhân từ xưa đến nay. Nếu nỗi nhớ quê trong "Tĩnh dạ tứ" của Lý Bạch là sự khắc khoải, da diết với ánh trăng vằng vặc của ngày xưa thì "Hồi hương ngẫu thư" của Lý Bạch khắc họa một nỗi buồn thương, nuối tiếc của một cố nhân về thăm chốn cũ. Bài thơ tuy đã lâu nhưng vẫn còn giá trị nổi bật với tình yêu quê hương đi sâu vào lòng người đọc.

Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi
(Khi đi trẻ, lúc về già)

Bài thơ mở đầu với một câu chuyện về một người con xa quê đã lâu, nay mới có dịp về thăm lại cố hương. Khoảng thời gian mấy chục năm mà ngỡ như mới hôm qua bởi với tác giả, hình bóng quê hương vẫn luôn nguyên vẹn và đủ đầy như thuở ấu thơ. Hai cặp từ đối lập: đi - về, trẻ - già cho thấy sự khắc nghiệt của thời gian, của tuổi tác và cả của hoàn cảnh sống. Khi tác giả ra đi, đó là thời trai trẻ đầy khí thế, với sức khỏe và niềm tin. Vậy mà khi ông trở lại, tuổi đã xế chiều, tóc đã điểm hoa râm. Có vậy mới thấy, trong giọng thơ của Hạ Tri Chương phảng phất một chút tiếc nuối, một chút bi thương cho thời gian khắc nghiệt, đã lấy đi những gì đẹp đẽ nhất, xuân sắc nhất của con người. Khắc nghiệt là thế, bi thương là thế nhưng đến câu thơ thứ hai, tác giả lại khiến người đọc bồi hổi bởi cụm từ "Hương âm vô cải":

Hương âm vô cải, mấn mao tồi
(Giọng quê vẫn thế tóc đà khác bao)

Bao nhiêu năm phiêu bạt cùng sương gió, con người đã khác xưa, khuôn mặt, mái tóc đã ít nhiều thay đổi, vậy mà có duy nhất một thứ không đổi thay đó chính là "giọng quê" thân thương mà trìu mến. Cái giọng quê - ấy chính là cái dấu hiệu nhận biết đặc biệt nhất, rõ ràng nhất tình yêu và sự thủy chung son sắt của con người dành cho quê hương. Phải là người yêu quê hương nhiều lắm mới có thể giữ gìn cái hồn của quê hương từ trong giọt máu, trong chính giọng nói của mình như vậy.

Tác giả yêu quê hương là thế, mong được trở về quê hương là thế. Vậy mà một sự việc xảy ra khiến ông không khỏi buồn thương, xót xa:

"Nhi đồng tương kiến, bất tương thức
Tiểu vấn: Khách tòng hà xứ lai"

(Trẻ con nhìn lạ không chào
Hỏi rằng: Khách ở chốn nào lại chơi?)

Ôi chao, lời nói của con trẻ tưởng đùa mà hóa ra rất thật. Nó như chà xát vào vết thương lòng của tác giả, khiến ông nhận ra rằng mình đã không còn trẻ nữa. Sự khắc nghiệt của thời gian không chỉ in hằn trên năm tháng mà còn in hằn trong những kỉ niệm của ông về quê hương xứ sở. Tác giả tự nhận thấy rằng mình đã già, không còn chạy đua được với thời gian và sức trẻ. Đặt chân lên chính quê hương của mình nhưng ông buồn bã nhận ra, giờ đây mình chỉ còn là "vị khách" xa lạ, không ai biết mặt. Điều đó thật xót xa làm sao. Những thế hệ của ông nay đã già đi để nhường chỗ cho những thế hệ khác nối tiếp. Những bạn bè cùng trang lứa nay mỗi người một ngả, không còn gặp nhau hay tụ hợp như trước kia nữa. Càng nuối tiếc bao nhiêu, ta lại càng cảm nhận thấy sự khao khát muốn níu kéo thời gian của tác giả. Bởi chỉ có thời gian mới có thể giúp ông lưu giữ kỉ niệm, lưu giữ tình yêu sâu nặng của ông dành cho quê hương. Có vậy mới biết được tấm lòng sâu nặng của Hạ Tri Chương đối với quê hương của mình. Trong lòng con người luôn mang hình bóng của quê hương xứ sở, bởi vậy, họ cũng khát khao quê hương sẽ nhớ đến mình, nhớ đến người con yêu quê hương tha thiết. Đó là niềm khao khát nhân bản của một tấm lòng đẹp, một thi nhân luôn thiết tha với đời.

Tình yêu quê hương của Hạ Tri Chương trong bài thơ là một tình yêu bao la và vị tha. Tình yêu ấy luôn dào dạt trong trái tim ông dù ông biết quê hương đã nhiều đổi thay mà không còn nhớ đến mình. Từ đó, gieo vào lòng độc giả những thổn thức cùng sự đồng cảm, sẻ chia.

-----------------HẾT-------------------

Hồi hương ngẫu thư tác phẩm nước ngoài đặc sắc được đưa vào chương trình Ngữ văn lớp 7. Để hiểu hết được cái hay cũng như giá trị nội dung, nghệ thuật của bài thơ này, bên cạnh việc tìm hiểu Cảm nhận về tình yêu quê hương trong bài thơ Hồi hương ngẫu thư, các bạn có thể tham khảo thêm bài Phân tích bài thơ Hồi hương ngẫu thư của Hạ Tri Chương.

“Hồi hương ngẫu thư” là bài thơ xúc động viết về tình cảm quê hương. Trong bài học ngày hôm nay, các em hãy cùng chúng tôi hoàn thiện bài Cảm nhận về tình yêu quê hương trong bài Hồi hương ngẫu thư để thấy được tấm lòng gắn bó, tình yêu quê chân thành, tha thiết và nỗi xót xa, ngậm ngùi của tác giả Hạ Tri Chương khi trở về quê hương.
Phân tích bài thơ Hồi hương ngẫu thư của Hạ Tri Chương
Tình yêu quê hương trong hai bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh và Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê
Em hãy nhận xét về tình cảm của Tế Hanh trong bài thơ Quê hương
Soạn bài Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê
Từ văn bản Cửu Long Giang ta ơi, viết đoạn văn về tình yêu quê hương
Tìm hiểu tâm hồn Tế Hanh qua bài thơ Quê hương của ông

ĐỌC NHIỀU