1. Mở đoạn: Giới thiệu bản thân và bài học.
2. Thân đoạn:
- Kể lại diễn biến câu chuyện dẫn đến bài học:
+ Thấy chị Cốc đậu gần hang nên đọc bài vè trêu chị Cốc.
+ Chị Cốc giận dữ nhìn quanh, dò hỏi.
+ Dế Mèn chui tọt vào hang trốn.
+ Chị Cốc nhìn thấy Dế Choắt đang loay hoay cửa hang và giáng mỏ xuống Dế Choắt khiến Dế Choắt nằm thoi thóp.
+ Dế Mèn thấy Dế Choắt như vậy thì sợ hãi, xin lỗi Dế Choắt nhưng Dế Choắt không qua khỏi và lìa đời.
3. Kết đoạn:
- Cảm xúc của Dế Mèn sau câu chuyện: ân hận, đau đớn.
- Bài học rút ra: không được hành động nông nổi, làm những việc xằng bậy làm ảnh hưởng đến người khác.
Tôi đứng hồi lâu ngẫm nghĩ lại những việc mình đã gây ra cho Dế Choắt. Chỉ vì bản tính hung hăng, hiếu chiến của mình, tôi đã khiến cho chị Cốc tức điên và giáng mỏ xuống anh bạn yếu ớt. Giá như tôi không nghịch ngợm trêu chị Cốc thì có lẽ Dế Choắt đã không bỏ mạng như bây giờ. Tôi thấy hành động nông nổi, dại dột của mình thật đáng lên án. Sau cái chết của Dế Choắt, tôi mới thấy ăn năn và rút ra bài học đường đời đầu tiên cho mình. Từ nay về sau, tôi sẽ không dám làm những việc xằng bậy, ảnh hưởng đến người khác nữa. Tôi sẽ cố gắng sống tốt để sửa chữa sai lầm mà mình đã gây nên. Đây thực sự là cái giá quá đắt mà tôi phải trả cho lỗi lầm của chính mình.
Câu mở rộng thành phần:
- Tôi thấy hành động nông nổi, dại dột của mình thật đáng lên án. (Vị ngữ - cụm danh từ).
- Đây thực sự là cái giá quá đắt mà tôi phải trả cho chính mình. (Vị ngữ - cụm danh từ)
Nghĩ lại những việc đã gây ra cho Dế Choắt, tôi thấy bản thân mình thật tồi tệ. Trước giờ, tôi vẫn luôn tự cao và coi thường người khác. Tôi đã mặc kệ Dế Choắt khi cậu ta nhờ tôi thông một cái ngách nhỏ sang nhà. Về sau này, chính tôi cũng là người đẩy Dế Choắt đến cái chết đầy thương tâm. Tôi có tính nghịch ranh, đang yên đang lành ngồi nghĩ mưu trêu chị Cốc. Bài vè vừa dứt thì chị Cốc ráo riết nhìn quanh. Tôi vội vàng chạy vào hang để lại Dế Choắt loay hoay ở cửa. Trong cơn tức giận, chị ta giáng cái mỏ vừa dài vừa nhọn xuống người Dế Choắt khiến cậu bạn nằm thoi thóp. Cuối cùng, Dế Choắt đã chết trên tay tôi. Tôi vô cùng ân hận, đau khổ. Giờ đây, đứng trước mộ của Dế Choắt, tôi mới đau đớn nhận ra bài học đường đời đầu tiên của mình.
Câu mở rộng thành phần:
- Bài vè vừa dứt thì chị Cốc ráo riết nhìn quanh. (Vị ngữ - cụm động từ)
- Trong cơn tức giận, chị ta giáng cái mỏ vừa dài vừa nhọn xuống người Dế Choắt khiến cậu bạn nằm thoi thóp. (Vị ngữ - cụm danh từ)
Tôi đứng lặng người trước mộ của Dế Choắt. Cái chết oan uổng của Dế Choắt khiến tôi ân hận vô cùng. Phải chăng, nếu không trêu chị Cốc khiến chị ta tức giận giáng mỏ xuống thân hình gầy còm của Dế Choắt thì sự tình đâu như bây giờ. Chỉ vì cái thói hung hăng, ngỗ ngược của bản thân mà tôi đã hại chết bạn mình. Cái chết của Dế Choắt giúp tôi nhận ra được bài học đầu tiên trong cuộc sống. Đó là không được hành động nông nổi, làm ảnh hưởng đến người khác. Đồng thời, biết sống chan hòa, giúp đỡ những người xung quanh. Đứng trước nấm mồ bạn, tôi tự nhủ phải sống tốt để chuộc lại lỗi lầm xưa. Đây là bài học quý giá nhất theo tôi đến hết cuộc đời.
Câu mở rộng thành phần:
- Cái chết oan uổng của Dế Choắt khiến tôi ân hận vô cùng. (Chủ ngữ - cụm danh từ)
- Phải chăng, nếu không trêu chị Cốc khiến chị ta tức giận giáng mỏ xuống thân hình gầy còm của Dế Choắt thì sự tình đâu như bây giờ. (Vị ngữ - cụm danh từ)
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - HẾT - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Đề bài trên vừa giúp các em rèn luyện kĩ năng viết đoạn, vừa giúp thực hành tiếng Việt khi viết bài. Để chuẩn bị cho những giờ học tiếp theo, em hãy xem thêm bài văn mẫu lớp 6 khác:
- Kể lại một trải nghiệm của bản thân
- Kể lại một kỉ niệm sâu sắc với gia đình, bạn bè