Ngoài những lúc vui vẻ, trưởng thành còn gắn liền với sự cô đơn, chông chênh và lạc lõng trong tình yêu, trong cuộc sống. Vì vậy, những bài thơ buồn một mình ra đời. Nếu như bạn đang cảm thấy buồn, cô đơn thì đừng bỏ qua bài thơ hay này.
...một mình lặng lẽ một mình thôi
Một mình buồn tủi một mình ngồi
Bình minh ló rạng một mình ngẫm
Một mình lặng ngắm hoàng hôn rơi
Cuộc đời cũng chỉ một mình chơi
Sáng trưa chiều tối một mình rời
Nửa đêm tỉnh mộng một mình khóc
Một mình để ngỏ dạ buông lơi...
(Thơ Trung Thanh - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Em là người đã một lần dang dở,
Một lần qua cầu duyên nợ ái tình!
Buồn hay vui ,giờ em chỉ một mình,
Bạn bè với lặng thinh và trống vắng!
Em từng qua nhiều ngày vui rực nắng,
Đâu có ngờ những giọt đắng mưa tuôn...
Em không mong cảnh chia cách đau buồn,
Gia đình cũ em cố luôn gìn giữ!
Em đã vuột khỏi tầm tay nhiều thứ,
Chẳng còn gì ngoài tâm sự ngổn ngang...
Ước mơ xưa đi tới chốn địa đàng,
Giờ tan vỡ thành ngút ngàn cay đắng!
Anh có thương cảnh đời em trống vắng?
Anh có buồn theo thinh lặng em vương?
Anh cảm thông hay anh chỉ xem thường,
Người con gái đang bước đường dang dở?
Em không mong một lần thêm duyên nợ,
Vỡ lỡ rồi nên em sợ tiếng yêu!
Chỉ đôi khi dăm sợi nắng cuối chiều,
Nhắc em lại những điều thương điều ái.....
.........
Đời em phải ôm buồn thương mãi mãi,
Hay một ngày tình lại đến với em?
(Thơ Dinh Pham - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Một mình uống giọt sương mai
Một mình đối diện ngày dài buồn thiu
Một mình một bóng hắt hiu
Một mình cô độc trong chiều dịu êm
Một mình đứng giữa màn đêm
Một mình lặng lẽ bên thềm ngắm trăng
Một mình ngồi với bâng khuâng
Một mình vời vợi lâng lâng nỗi buồn
Một mình với những bất thường
Một mình nhặt những chán chường xung quanh
Một mình kết nụ trên cành
Một mình hút nhựa, một mình nở hoa
Một mình nắng, một mình mưa
Một mình thui thủi, sớm trưa một mình
Một mình đón ánh bình minh
Một mình sương gió, một mình hoàng hôn
Một mình già cỗi héo hon
Một mình rớt rụng linh hồn tiêu tan
Một mình thương cả thế gian
Một mình hít thở hoang mang một mình!.
(Thơ Duc Hoang - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Sống một mình ôm lấy nỗi đơn côi
Chẳng phải vì tiếc thương ngày xưa cũ
Mà chính là thấy niềm đau đã đủ
Nên chán chường không ấp ủ thêm thôi
Có đôi lần thấy lòng cũng chơi vơi
Bởi kí ức một thời còn đâu đó
Chợt vô tình làm vết thương vò võ
Se thắt lòng dù đã cố bỏ buông
Sống một mình thật sự cũng hơi buồn
Con người ai chẳng thèm thuồng hạnh phúc
Bằng trái tim đam mê đầy sôi sục
Nào đợi chờ một kết thúc bi thương
Chỉ tiếc thay đời trăm vạn con đường
Người khác nhau là lẽ thường vốn dĩ
Đâu phải ai cũng thập toàn hoàn mỹ
Kẻ vui cười người khổ lụy thế thôi
Sống một mình ôm lấy nỗi đơn côi.
(Thơ Bích Phương - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Lại một mình ta về trong ngõ vắng.
Khói sương chiều giăng trắng mảnh tình côi.
Cũng con đường xưa, quen quá đi thôi.
Mà nay bước bỗng chừng như xa lạ.
Người lỗi hẹn và ra đi vội vã.
Như còn xanh lá sớm đã xa cành.
Để nơi này còn lại mỗi mình anh.
Cùng nỗi nhớ đoạn đành theo năm tháng.
Thả khói thuốc hồn vào đêm thanh vắng.
Giọt đắng nào khoảng lặng trống mênh mông.
Lạnh trong lòng dù đã quá mùa đông.
Chắc chỉ tại ân tình không quên được.
Con đường vắng một mình ta lê bước.
Rệu rã hồn thầm lặng trước niềm đau.
Vờ mỉm cười, giả tưởng vẫn còn nhau.
Để mạnh mẽ nửa đời sau đi tiếp....
(Thơ Trần Khắc Mịch - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Lại một mình tôi bước giữa cô đơn
Bất chợt thấy bao tủi hờn chất chứa
Yêu thương ấy giờ chỉ còn một nửa
Người quên rồi ta lần lữa cho qua
Trong màn đêm sương trắng bỗng nhạt nhoà
Tôi lạc lõng chốn phồn hoa thành phố
Từng bước chậm dưới đèn khuya bóng đổ
Nghe trong tim giông tố bỗng theo về
Biết bao giờ ta xoá được đắm mê
Quên tiếng hẹn câu ước thề em hứa
Trong trái tim em đã từng một nửa
Vậy mà nay hai đứa cách đôi đường
Anh dại khờ nên còn mãi vấn vương
Đêm khắc khoải vì thương còn chưa hết
Nên tự chuốc lấy u sầu mỏi mệt
Biết bao giờ để kết thúc người ơi
Những giọt sầu giọt nhớ cứ chơi vơi
Rơi lặng lẽ xuống bên đời hối hả
Ta với ta mà bỗng dưng xa lạ
Ta với mình thành hai ngả chia li
Tàn giấc mơ níu kéo cũng ích gì
Xin trả lại người ra đi hạnh phúc
Người bến trong còn ta về bến đục
Tập cho mình bước lại khúc đơn côi.
(Thơ Lê Ngọc - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Một mình Ta với một mình Ta
Ngồi thương đứng nhớ một Em xa
Bao lâu rồi nhỉ mình xa cách
Ta quẩn quanh Ta lúc xế tà
Ta cách nhà Em một nửa trời
Em cách nhà Ta cũng thế thôi
Ví dụ Ta đừng xa cách nữa
Ta sẽ ôm Em đến cuối đời
Một mình Ta vẫn cứ một mình
Đêm về trò chuyện với u minh
Thuyền Trăng một nửa buồn lay lắt
Hiu quạnh đời Ta bóng với hình
Em và Ta đã tựa trăm năm
Sao vẫn còn xa cách chỗ nằm
Để cho thương nhớ giăng đầy khắp
Quấn cả đời Ta một kiếp tằm
(Thơ Bui Thien Dung - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Đêm hiu quạnh mình ta chiếc bóng
Suốt canh thâu gối mộng đơn côi
Lòng đau tan nát rã rời
Tương tư hụt hẫng chơi vơi một mình
Đêm lặng lẽ nơi căn phòng kính
Nỗi nhớ ai bịn rịn dòng châu
Tâm khơi một khối âu sầu
Lòng đầy trĩu nặng tình đầu khó phai
Đau xót dạ đêm nằm ngẫm lại
Mối tình đầu trót dại vương mang
Thôi thì lỡ chuyến đò ngang
Tin yêu chắp nhận thở than chi nhiều
Đêm lắng đọng sương trên nhành liễu
Ánh trăng tàn phản chiếu long lanh
Hàng cây liễu rũ buông mành
Thầm như nhắc nhở tình anh đong đầy
(Thơ Khánh Giang - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Em nhìn về phía biển xanh
Nghe sóng rì rào hát bản tình ca
Gió cùng mây trắng cứ bay
Về phía chân trời vẫn mãi bên nhau
Em nhìn theo cánh Hải Âu
Bay lượn giữa trời cùng nhau Âu yếm
Ôi đẹp quá bức tranh tình yêu
Sao vạn vật biết lưu luyến cùng nhau
Em thấy mình cô đơn quá
Vui hay buồn chỉ chất chứa vào tim
Chắc tại phần số mà thôi
Nên đành đứng ngoài nhìn người đôi lứa
Tình đầu có đến rồi xa
Chỉ như cơn gió thoáng qua cuộc đời
Nên lòng cứ thấy chơi vơi
Thôi rồi duyên số trách trời khéo trêu
(Thơ Cúc Trần - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Hy vọng với những bài thơ buồn một mình trên đây đã giúp bạn phần nào vơi đi được nỗi buồn, được an ủi và vỗ về tâm trạng. Dù thế nào đi chăng nữa, hãy hạnh phúc, cố gắng vượt qua để vươn đến một tương lai tốt đẹp hơn.