Rét quá đi anh đang rét quá đi
Em hãy đến bên anh
Đừng rời bỏ anh đi
Mùa đông đến nhanh như không phanh
Và tình yêu anh lâu như thêu tranh
Em biết mà anh lonely rất lâu rồi
Rét quá đi anh đang rét quá đi
Em ơi đến đây nhanh
Con tim đang quá mong manh!
Mùa đông đến rét buốt đôi gò má
Em ơi anh đang lạnh quá
Xin em cũng đừng làm giá babe
Cần lắm một chiếc hôn sâu và lâu sưởi ấm trái tim anh
Cần lắm cái ôm siết từ đằng sau xua tan đi giá lạnh.
Bàn tay ta đan vào nhau
Chẳng quan tâm trước và sau
Tình yêu ta sẽ bền lâu
Mà chỉ cần nghĩ thôi anh đã thấy ngầu!
Anh Trót yêu em rôì
Em lỡ thương ai rồi?
Anh lo đứng lo ngồi
Em ơi anh thấy không xong rồi
Em ơi anh lạnh
Anh cần có em ở bên cạnh
Ta dành cho nhau những hơi thở
Nó còn nóng hơn cả khi uống rượu mạnh
Tay ta đan vào nhau như đan chiếu
Em là một phần cuộc đời anh đang thiếu
Em là gió còn anh như cánh diều
Anh như Kim Trọng còn em là Thúy Kiều.
Em ơi
Phải chạy đường dài thì mình mới biết ngựa hay
Tim anh có rách có vá mẹ anh ở nhà là một thợ may
Nếp nhăn trên chán của anh ngày càng ngày càng nhiều lên
Nhà anh luôn có gác sét anh nằm dưới còn em nằm trên
Nhạc anh viết ra nhưng đôi khi anh cũng chẳng nhớ lời
Anh đây không mê tín nhưng anh đặt hết niềm tin vào ý trời
Đầu anh sợi trắng nhiều gấp đôi sợi đen
Nhạc anh chê ít chỉ thấy toàn lời khen
Thứ anh nghiền mỗi ngày không phải là men
Người anh cần bây giờ đó chính là em.