Dàn ý: Cảm nhận đoạn thơ sau trong Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ: "Em Cu Tai... nằm trên lưng"
1. Mở bài
"Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ" là một bài thơ được Nguyễn Khoa Điềm viết nên ca ngợi hình ảnh người mẹ Tà-ôi với tình yêu con vô bờ bến. Đặc biệt, đoạn thơ "Em cu Tai... nằm trên lưng" đã thể hiện rõ điều đó.
2. Thân bài
- Sự hi sinh gian khó của mẹ:
+ Công việc: Tỉa bắp
+ Địa điểm làm việc: Trên núi Ka-lưi
+ Hình ảnh đối lập: lưng núi to >< lưng="" mẹ="">
-> Mẹ vừa địu em vừa lên nương làm rẫy cực khổ để nuôi làng đói: sự chịu thương chịu khó của người mẹ.
- Tình thương con của mẹ:
+ Hình ảnh ẩn dụ:
"Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi,
Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng."
Mặt trời của bắp: là sự sống của muôn loài
Mặt trời của mẹ: là con, là nguồn sáng diệu kỳ sưởi ấm trái tim mẹ.
-> Tình thương con lớn lao, đáng trân trọng của người mẹ.
3. Kết bài
Đoạn thơ là nốt nhạc ngọt ngào ngợi ca lòng mẹ, ngợi ca tình mẫu tử thiêng liêng, ngợi ca những người mẹ anh hùng.
Xem bài mẫu: Cảm nhận đoạn thơ sau trong Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ: "Em Cu Tai... nằm trên lưng"