Trong cuộc sống, đôi lúc chúng ta không thể tránh khỏi được những lúc tâm trạng, não nề, nhất là khi chúng ta trưởng thành, lo toan nhiều thứ. Bạn đừng từ bỏ vì phía trước còn nhiều điều tương đẹp đang chờ đón bạn. Nhưng trước hết, bạn hãy đọc những dòng thơ tâm trạng hay nhất này để đồng điệu tâm hồn, giúp mình nhìn cuộc đời đơn giản và dễ dàng hơn nhé.
Cuộc sống có lúc thăng, lúc trầm, lúc vui, lúc buồn. Do đó, với chúng ta, cuộc sống không bao giờ dễ dàng. Nhất là những người lớn khi phải gánh trên vai nhiều trọng trách. Bài thơ tâm trạng trong cuộc sống này đã nói lên được điều đó, diễn ra mạch cảm xúc ảo não, nỗi buồn phiền và chơi vơi giữa cuộc sống.
Đêm khuya rồi sao nỗi buồn lại đến
Nhiều suy tư làm lơ đễnh tâm hồn
Lo lắng chi, dạ cứ thấy bồn chồn
Buồn lại đến, phủ hoàng hôn đầy mắt
Ta ngu ngơ để nỗi buồn thắt chặt
Cơn gió lùa nghe lạnh ngắt toàn thân
Tự trách mình để đầu óc phân vân
Mang tâm trạng cứ cân đong đo đếm
Chợt giật mình nghe canh khuya đã điểm
Nhìn xung quanh, tìm kiếm... chỉ có mình
Thêm màn đêm cứ lặng lẽ vô hình
Bơ vơ lắm bao lặng thinh không nói
Đêm khuya rồi, tự mình ta hờn dỗi
Hờn chính ta, hờn bóng tối phủ đầy
Nỗi buồn nào cứ lẩn quẩn đâu đây
Ta tự cất chẳng ai hay ai biết.
(Thơ Bích Phương - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Cũng có nỗi lòng trải không ra
Tháng ngày chồng chất xa xót xa
Phơi sương soi nguyệt tình vô ngã
Cánh hoa yêu vỡ giữa lòng ta.
Một cảnh chim bao một cõi đời
Buồn ai khéo tạc nợ tình rơi
Vầng trăng kết mộng đêm hoang dại
Soi mộ trần ai khóc kiếp người.
Tạo hóa bày ra những nỗi lòng
Sân si vay mượn ngậm sầu đong
Mở mắt chào đời đà chuốc lấy
Sông Tương nước đục chảy lòng vòng.
Trăm năm ai dễ bước chân qua
Hứng giọt lệ tình tóc bạc pha
Trả từng hạt nợ từng hạt nợ
Thấm nỗi lòng đau ta với ta!
(Thơ Vi Vi)
Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ
Để ngày dài biết sẽ về đâu
Không tương lai, cuộc sống một màu
Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.
Có phải chăng... cuộc sống không phép màu
Không san sẻ và không ai hiểu thấu?
Bao khó khăn vất vả một mình gánh chịu
Mọi lo lắng, gian truân trên đoạn đường đã qua.
Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua
Và bao đau khổ xót xa một mình
Cũng là một kiếp người
Sao long đong chốn biển đời xa xôi.
Cuộc đời như dòng nước trôi
Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!
(Sưu tầm)
Ôi cảm giác cô đơn, buồn, chán lạ
Nhìn quanh mình sau tất cả...còn ai?
Chỉ riêng ta làm bạn tiếng thở dài
Hỏi tri kỷ...có hoài là tri kỷ.
Trong cuộc sống bộn bề nhiều suy nghĩ
Chợt rùng mình một cảm giác không tên
Còn lại gì khi ta vốn lênh đênh
Đời hối hả người quên ta rất vội
Ôi sợ lắm những phút giây nhàn rỗi
Sợ đêm dài tựa gối nghĩ bâng quơ
Nghe tâm tư trống trải đến không ngờ
Nghe tim óc lạnh trơ trơ như sỏi đá́.
Có những lúc thấy mình như gục ngã
Những nợ đời cố trả mãi chưa xong
Nước mắt rơi cho nhẹ vết thương lòng
Để mai sáng ta không còn phải khóc.
(Thơ Trúc Thanh)
Thiên hạ đa đoan chuốc lấy phiền
Nhân tình thế thái lắm đảo điên
Lương tâm không quý bằng lương bổng
Đồng chí thua xa những đồng tiền.
Tôn sư trọng đạo thành xa xỉ
Cứu nhân độ thế hóa vô duyên
Thủ thường an phận qua ngày tháng
Vô vi vui thú cảnh điền viên.
Đường đời muôn nẻo biết về đâu
Thế sự đảo điên rượu giải sầu
Phụ tử phu thê thời cách biệt
Thân bằng huynh đệ mấy tương giao.
Nghĩa nhân liêm chính nào ai giữ
Tài lộc lợi danh lắm kẻ cầu
Khinh trọng khen chê tùy miệng thế
Tín trung hiếu lễ lấy làm đầu.
(Sưu tầm)
Có lúc vẩn vơ ngồi hát
Ngậm ngùi ngày tháng đi qua
Dĩ vãng rớt trong lơ đãng
Nụ hôn ngày cũ nhạt nhòa
Có lúc ngây ngô im lặng
Dõi theo ký ức một thời
Tình yêu hư hao, tan vỡ
Cõi lòng nức nẻ rụng rơi
Có lúc thẫn thờ hiên vắng
Mộng mơ đã cất cánh bay
Tương lai dường như chán nản
Tìm chi giây phút miệt mài
Có lúc âm thầm nhung nhớ
Kỷ niệm chuyện chúng mình thôi
Bỗng dưng tim òa nức nở
Vuột tay, ngày cũ qua rồi.
(Thơ Tử Nhi)
Đời công nhân chôn vùi thời trai trẻ
Đất xứ người bán rẻ tương lai
Cũng vì kiếm kế sinh nhai
Để rồi thức trắng đêm dài khóc than
Dòng đời thật lắm gian nan
Chịu bao khổ cực vô vàn đắng cay
Cũng vì tay trắng bàn tay
Nên ta đành phải làm ngày làm đêm
Nhiều hôm giật mình trong đêm
Nghĩ mà tủi phận lòng thêm nghẹn ngào
Bao nhiêu mơ ước khát khao
Giờ đành chôn giấu vơi bao nỗi sầu
Tương lai rồi sẽ về đâu
Rồi khi thất nghiệp ví mau hết tiền
Cuộc đời nhiều lúc u phiền
Rồi khi túng thiếu hết tiền ai thương
Có tiền kẻ mến người thương
Đến khi hết sạch coi thường khinh bi
Bạn bè tình nghĩa quên đi
Anh em xa cách chia li bẽ bàng
Người tình cất bước sang ngang
Đồng hương đồng chí phũ phàng xa xôi
Tiền là giấy bạc mà thôi
Người ơi xin chớ như vôi vì tiền
Tiền bạc đâu phải là tiên
Còn tình, còn nghĩa, còn duyên ở đời..!
(Thơ Minh Châu)
Cũng từ đó chẳng còn mơ mộng nữa
Như lục bình trôi nổi giữa dòng sông
Bởi xót xa ngày tháng mãi chất chồng
Khi cuộc đời đầy bão giông sóng gió
Cánh cửa lòng cũng khép đi từ đó
Không đợi chờ hay mong ngó xa xăm
Sợ đôi mi đẫm ướt giọt mưa dầm
Sợ đôi chân lại lầm đường lạc lối
Cũng từ đó mang bao niềm khắc khoải
Và tâm hồn chứa đựng nỗi đớn đau
Muốn vùi chôn kí ức thuở hôm nào
Nhưng chẳng biết phải sao bôi xoá
Con tim gầy cũng héo hon từ đó
Sống ơ thờ chối bỏ chữ tương lai
Tuy cuộc đời luôn có sự đổi thay
Nhưng thời gian chẳng thể nào quay lại
Cũng từ đó.....
(Thơ Tùng Trần)
Mệt mỏi vì sự vất vả..
Mệt mỏi nhiều lắm kể cả ở nhà..
Mệt mỏi những sự lơ là..
Mệt mỏi những sự la cà ăn chơi
Mệt mỏi không thể nào vơi..
Mệt mỏi vì đã đánh rơi hi vọng..
Mệt mỏi vì không trân trọng..
Mệt mỏi vì tan vỡ mộng giấc mơ..
Mệt mỏi vì sự làm ngơ...
Mệt mỏi vì đời sống dơ bẩn thỉu..
Mệt mỏi vì không ai hiểu...
Mệt mỏi vì nhiều nặng trĩu trên vai..
(Thơ Huỳnh Lâm Phong)
Tôi đơn lẻ giữa vòng đời xoay chuyển,
Như con tàu giữa bão biển ngàn khơi,
Bao nhiêu năm ta gọi đó "cuộc đời",
Sao trôi nổi mãi hoài câu thương hận.
Tình yêu chết hay kiếp người lận đận,
Tôi lạc loài số phận kẻ vô duyên,
Ðêm hằng đêm chôn giấu nỗi muộn phiền,
Khi cay đắng ngút ngàn như sương lạnh.
Trong cõi nhớ mù mờ tôi hiu quạnh
Giữa kiếp người... bất hạnh vẫn là tôi,
Ðã vì em, tôi mất cả một đời
Nay yêu để đợi ngày sầu... vĩnh biệt.
Em yêu hỡi có bao giờ em biết
Phút chạnh lòng em sẽ thấy tiếc thương
Khi chính em lạc lối, chẳng chung đường
Xa nhau để giết người thương vô tội ...
(Sưu tầm)
Thơ tâm trạng về tình yêu cũng là đề tài được nhiều người quan tâm. Từng câu, từng chữ trong bài thơ đều nói lên được cảm xúc, tâm trạng của người thất tình trong tình yêu, người cô đơn.
Có những ngày em chẳng muốn làm chi
Bởi nỗi nhớ cứ ôm ghì quá khứ
Mảnh trăng non đầu tuần như quên ngủ
Mãi dỗi hờn và ủ rũ trong mây
Gió thì thầm đung đưa khẽ hàng cây
Bỗng gợi nhớ lần gần đây vừa gặp
Chiều hôm ấy ánh nắng vàng hiu hắt
Mắt nhìn nhau mà lặng ngắt không lời
Trong thâm sâu một tâm trạng rối bời
Bởi biết chắc đó là lời ly biệt
Khi trong nhau vẫn đủ đầy nhiệt huyết
Định mệnh buồn nghiệt ngã bắt chia xa
Em cứ ước giá có thể khóc oà
Để được anh dỗ tình ca duyên nợ
Nhưng mà không chỉ là em vừa ngỡ
Lỡ hết rồi ...đổ vỡ lẫn thương đau!
(Thơ: Tam Ngo - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Mấy chục năm rồi xa cách nhau
Mà sao hình bóng chẳng phai nhàu
Người ấy ngày xưa chung một lớp
Vui buồn chia sẽ đậm tình sâu
Người ấy hồn nhiên, cha mẹ giàu
Học hành hai đứa cũng ngan nhau
Nhất nhì trong lớp, đua từng tháng
Quen nhau hai đứa hợp tâm đầu
Đất nước sang trang lắm cảnh đời
Trường xưa, lớp cũ vắng nhiều người
Người ấy bao ngày không đến lớp
Có lẻ đi xa bỏ học rồi!
Người ấy ra đi chẳng một lời
Lòng tôi trống trải thấy chơi vơi
Người đi để lại bao nhung nhớ?
Quặn thắt lòng tôi, người hỡi người
Bao tháng bao năm tôi đợi chờ
Mong sao gặp lại bóng người xưa
Người hỡi, sao người không trở lại?
Để mãi lòng tôi cứ thẫn thờ
Người hỡi, bây giờ đang ở đâu?
Buồn vui, hạnh phúc hay u sầu
Cho tôi nhắn gởi đôi lời đến
Sao để tôi mang nặng nỗi sầu?
(Thơ Hoàng Phú - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN).
Em buông tay rồi ..thôi anh đừng níu kéo
Cứ để em đi theo hướng đã chọn rồi
Cuộc đời này ta không thể sánh đôi
Còn vương vấn chỉ càng thêm khổ lụy
Bên cạnh anh đã có rồi một nửa
Em chẳng thể nào xen vào giữa ..cho nên
Em buông tay là muốn được bình yên
Và anh khỏi phải có điều khó xử
Định mệnh khiến xui cho chúng mình gặp gỡ
Chỉ vậy thôi không có nợ phu thê
Mộng tưởng mà chi chỉ chuốc nỗi ê chề
Và cuộc sống sẽ có nhiều sóng gió
Muốn quên một người đó là điều không dễ
Nhưng muộn màng rồi ..thì hãy cố mà quên
An phận mình đi cũng đừng có bon chen
Để cuộc sống ấm êm mà tận hưởng
Anh còn gia đình và biết bao trách nhiệm
Nên không thể nào dành danh phận cho em
Buông được thì anh có cuộc sống êm đềm
Cho đến lúc trở về cùng cát bụi
Đừng tưởng tơ nghĩ gì về em nữa
Cũng đừng ôm trong dạ mối tình si
Hãy vui vầy duyên phận với người đi
Vì hạnh phúc gia đình là tất cả
Nhớ đừng để hồn mình đi hoang nữa
Chỉ làm cho tâm trạng phải chông chênh
Hãy để lòng mình có được sự bình yên
Theo năm tháng chuyện sẽ dần nhòa nhạt
Cuối cùng thì ..buồn ..nhớ cũng phôi pha...
(Thơ Lê Hương - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Cũng đành xa cuộc tình xa
Dòng sông hoài niệm chảy qua đời mình
Còn gì giữa chốn phù vinh
Một miền mây trắng chở tình bay đi.
Nắng chiều mỏng cánh tường vi,
Cho se sắt một nỗi gì phôi pha,
Em về hun hút nẻo xa,
Ta về sông vắng chảy qua đời buồn.
Cớ sao không trở lại nguồn
Cho tình miên viễn cho hồn nguyên sơ
Muộn rồi! héo cả giấc mơ
Vầng trăng đã khuyết nỗi chờ trong nhau...
(Thơ Nguyễn Lãm Thắng)
Đường xưa hoa nở thật nhiều
Bóng anh không thấy buồn hiu hắt buồn
Thẫn thờ nước mắt chợt tuôn
Thầm rơi từng giọt lách luồn lá hoa.
Nhìn theo chiếc bóng nhạt nhòa
Duyên xưa trốn chạy...tình xa mất rồi
Một mình trọn kiếp đơn côi
Từng đêm khắc khoải bồi hồi ngẩn ngơ.
Trách cho cơn gió hững hờ
Bỏ mây ngóng đợi...bơ vơ chạnh lòng
Còn gì đâu nữa mà mong
Đò chiều bỏ bến quên dòng sông sâu.
Năm canh thức trắng gọi sầu
Hồng nhan phận bạc đớn đau suốt đời
Đau lòng lắm bạn tình ơi
Nhớ thương đứng đợi nghẹn lời...xót xa.
(Sưu tầm)
Hy vọng với những bài thơ tâm trạng hay này sẽ giúp bạn vượt qua được nỗi buồn của chính mình, tìm được niềm vui trong cuộc sống, hướng tới những điều tốt đẹp nhất.