Nói đến hoa gạo, chúng ta thường nghĩ chúng mọc sừng sững ở chùa, đình, đầu làng, giữa đồng và nói đến tháng 3. Ngoài tên hoa gạo, nó còn mang tên hoa Mộc Miên, Pơ lang rất mỹ miều. chính vì thế, nhiều người đã mượn hoa gạo để viết áng thơ văn làm say đắm lòng người. Nếu bạn yêu thơ thì đừng bỏ qua chùm thơ về hoa gạo hay này.
1. Mùa hoa gạo năm ấy
Mùa hoa gạo năm ấy.
Nỗi nhớ buồn mênh mang.
Anh nhập ngũ xa làng.
Xa người anh yêu mến .
Chờ con thuyền cập bến.
Chỉ có hai năm thôi .
Nỗi nhớ tuy nhỏ nhoi .
Em thấy xa thăm thẳm.
Mùa hoa gạo đỏ thắm.
Tô vẽ thêm cuộc đời.
Nghĩa vụ hai năm thôi .
Anh sẽ về chốn cũ .
Hai năm thôi là đủ.
Thử thách tình chúng ta .
Lính chúng anh xa nhà.
Nhưng tình yêu chung thủy.
Mùa hoa gạo tuyệt mỹ.
Lại chào đón chúng ta
Tình đơm bông nở hoa.
Sau hai năm xa cách.
Tình yêu là thử thách.
Đốt cháy bỏng con tim.
Tình yêu không nằm im .
Mà rực lửa nhiệt huyết.
Anh và em đã biết.
Yêu là phải thủy chung.
Màu hoa gạo đỏ nhung .
Như tình anh trao gửi.
(Thơ Tô Hùng - Group: Hội yêu thơ)
2. Hoa gạo
Thiên đường một góc chẳng phiền hà
Phất cờ đỏ rực cuối làng xa
Mấy chú ve buồn miên man hát
Giật mình! Ồ đã hết tháng ba,
Hoa bưởi nhà ai rơi đầy ngõ
Giờ này sen nụ, chửa thành hoa,
Chỉ có mình tôi là kẻ cũ
Ngồi ôm nhung nhớ mãi quê nhà.
(Thơ Hoai Hien Nguyen - Group: Hội yêu thơ)
3. Mùa hoa gạo
Ở trên Tây Bắc nhiều hoa
Hay mọc thành rừng rất là xinh tươi
Duy chỉ có mỗi một loài
Lại thích đơn độc một mình lẻ loi
Nhưng nó lại rất xinh tươi
Sở hữu màu sắc đỏ tươi tuyệt vời
Cánh hoa dày lại thuôn dài
Bông có năm cánh uốn cong nhẹ nhàng
Với màu sắc đỏ nồng nàn
Khi đã bung nở thì xòe rất to
Đỏ mọng duyên dáng đáng yêu
Giống môi thiếu nữ đang thì xuân xanh
Nhụy hoa thẳng tắp mỏng manh
Chấm đỏ trên đầu như bùng cháy lên
Khi nhìn hoa gạo từ xa
Cho ta cảm giác rạo rực khó phai
Màu hoa đỏ thắm chói chang
Như những đốm lửa sắp bùng cháy lên
Cây này cũng đặc biệt ghê
Lá cây rụng hết nhường phần cho hoa
Trên cành chỉ độc hoa thôi
Đua nhau khoe sắc sáng trưng đất trời
Mỗi năm ra đúng một lần
Cho ta cảm giác đợi chờ nôn nao
Đến khi hoa gạo nở ra
Trong lòng vui sướng tâm hồn ngất ngây
Ngắm hoa thả hồn vào đây
Gởi vào trong gió nỗi niềm nhớ quê
(Thơ Giang Nguyen - Group: Hội yêu thơ)
4. Có một mùa hoa gạo
Cứ tháng ba, hoa gạo đỏ trên cành
Cảnh thơ mộng, như bức tranh nhớ mãi.
Lòng xao xuyến, đan xen thời ngây dại
Hai đứa yêu, sao ngại nói nên lời!
Chỉ nhìn nhau, bằng ánh mắt nụ cười
Tình tri kỷ, phiêu du đời lãng mạn.
Luôn mong ước, phận duyên kia bầu bạn
Nắm tay nhau, đến ngắm cả trời xuân.
Trúc Mai hồng, ngỏ ý với tình thân
Bên gốc gạo, yêu ngàn lần say đắm.
Gió thoảng nhẹ, cánh hoa bay đẹp lắm
Làng yên bình, sắc đỏ thắm miên man...
Một ngày kia, giặc kéo đến hung tàn
Loang máu lửa, cơ hàn cảnh loạn lạc.
Dạ bối rối, người trai ra trận mạc
Vì quê hương, ủy thác xả thân mình.
Chiến tranh tàn, nắng ửng buổi bình minh
Nhưng người lính, hy sinh không trở lại.
Nằm yên nghỉ, nghìn thu vĩnh biệt mãi
Đâu biết rằng, người con gái làng quê.
Vẫn thủy chung, giữ trọn vẹn câu thề
Từng ấp ủ, niềm tin yêu mòn mỏi.
Bao năm tháng, đang thầm thì nhắc gọi
Mảnh trăng gầy, đau nhói suốt đời mong.
Xuân thì qua, đã mấy chục năm ròng
Vẫn đứng đợi, người trong mơ một thuở.
Tóc đã bạc, cánh hoa rơi nức nở
Đợi anh về, đẫm lệ nhớ người xưa.
Nỗi xé lòng, tiết tháng ba trời mưa
Còn đâu nữa, thời xuân đua hương sắc.
Người thương hỡi, hồn đau này ai nhắc?
Hoa gạo buồn, nhuộm đỏ khắc vào tim.
Có lẽ nào, người xưa chẳng về tìm
Đem kỷ niệm, chôn vùi theo năm tháng.
Trong tâm khảm, mỗi niềm đau đêm vắng
Phía chân trời, hoa gạo phủ mộ xanh...
(Thơ Thái Xuân - Group: Hội yêu thơ)
6. Chùm thơ về hoa gạo: Hoa gạo
Mỗi độ xuân về anh biết không
Tháng ba hoa gạo rụng đỏ đồng
Ngả nón nhặt hoài hoa thắp lửa
Đong đầy kỷ niệm tuổi trắng trong.
Bây giờ hoa gạo gợi nhớ mong
Nỗi nhớ tình yêu
Rực trong lòng
Bao giờ nắng ấm hồng đôi má
Là khi em thấy nhớ và mong.
(Thơ Thiên Thanh Thanh - Group: Hội yêu thơ)
7. Bến cũ
Những bông hoa gạo đỏ
Bến sông xưa nở rồi
Gió xuân rung nhè nhẹ
Rực rỡ một góc trời
*
Em sang sông lấy chồng
Tháng ba mùa hoa gạo
Để sông quê trống vắng
Gửi buồn vào hư không
*
Lại một mùa hoa gạo
Bến quê cứ chạnh lòng
Em giờ có hạnh phúc?
Như em đã hằng mong
*
Giờ em ở bên ấy
Nhớ hoa gạo, bến sông?
lâu rồi chưa về lại
Còn nhớ người cũ không?
(Thơ Yen Tran - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
8. Mùa hoa gạo
Rực trời hoa gạo tháng ba
Gợi miền ký ức khiến ta nao lòng
Miên man hoang hoải nhớ mong
Miền quê xa vắng in trong tâm hồn
Đón bình minh - ngắm hoàng hôn
Bên cây gạo cũ đầu thôn giữa đồng
Màu hoa đỏ giữa hư không
Như ai khắc khoải ngóng trông đợi chờ
Một thời dĩ vãng mộng mơ
Hồn nhiên trong sáng ngây thơ vào đời
Thoáng buồn khi thấy hoa rơi
Giống như khoảnh khắc nói lời chia tay
Quá khứ, hiện tại, sau này
Nên chăng đừng"quá" mê say điều gì
Cuộc đời như những chuyến đi
Gặp nhau thì ít - chia ly thì nhiều
Thề nguyền"mãi mãi" khi yêu
Có khi cũng chỉ là phiêu nhất thời
(Thơ Thánh Thơ - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
9. Mộc Miên Thắp lửa hương yêu
Nắng lên..
Hoa gạo rực trời
Tháng ba xuân đã thảnh thơi sắp tàn
Đất trời họa cảnh miên man
Một mùa hoa đỏ nồng nàn hạ sang
Chiều buông..
Giọt nắng mênh mang
Cây gạo ven làng thắp lửa màu hoa
Nặng lòng người ở nơi xa
Nay trở về nhà tìm chút hương quê
Trải lòng..
Một thoáng đam mê
Cũng mùa hoa ấy tràn trề nét xuân
Mộc miên dạo khúc ca ngân
Tiếng yêu trao gửi tần ngần bâng khuâng
Tình quê..
Đằm thắm lâng lâng
Mộc miên sắc đỏ như vầng trái tim
Cuộc đời tựa sải cánh chim
Xa mùa hoa ấy đi tìm ước mơ
Mộc miên..
Gửi gắm vần thơ
Ghi sâu ký ức chẳng mờ chẳng xa
Tình đầu hẹn giữa mùa hoa
Lúc tròn đôi chín thật là đắm say
Hoàng hôn..
Gió thoảng bay bay
Cánh hoa rơi rắc vương đầy lối quen
Trở về tìm chút lãng quên
Mộc miên hoa gạo thắm miền hương yêu.
(Thơ Hương Quê - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
10. Lỡ thì hoa gạo
Tháng ba mùa hoa gạo
Đỏ rực đón chào xuân
Nhưng xuân đang cuối vụ
Hè lấp ló vào mùa
Bông hoa gạo bé nhỏ
Khoảnh khắc cho bùng cháy
Rồi lặng lẽ xoay tròn
Gieo mình theo cơn gió
Thanh minh mùa hoa gạo
Mẹ bồng con thẫn thờ
Nhìn bông hoa gạo nở
Chợt chạnh lòng nhớ ai
Giao thời mùa hoa gạo
Biết trách ai sao đành
Lạnh giá rét nàng bân
Lỡ rồi hoa phải nở
(Thơ Cầm Phạm Thanh - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
11. Tháng ba mùa hoa gạo
Hoa gạo nở rộ khắp trời,
Sắc hoa nóng đỏ như mời nắng thêm.
Ô kìa hoa rụng bên thềm,
Sắc hoa màu nhớ nỗi niềm năm xưa!
--------
Khi xưa tôi đứng dưới mưa,
Trận mưa trái mùa tôi đứng bên em.
Hoa gạo tan tác trước thềm,
Cánh hoa ướt sũng như phiền đau thương!
--------
Em nhặt một cánh hoa lên,
Đưa cho tôi giữ, nhớ tình đôi ta....
Hôm nay trong ánh chiều tà,
Hoa gạo đỏ rực như hoa năm nao!
--------
Nhưng tôi chẳng hiểu vì sao,
Hoa xưa tôi ép khô vào giấy xanh.
Mà nàng sao nỡ đoạn đành,
Bỏ sang thuyền mới dứt tình cùng tôi!
--------
Người xưa nay vắng bặt rồi,
Hoa gạo vẫn nở rực trời Thăng Long.
Nhìn hoa lòng mãi nhớ mong,
Người xưa hỡi,em đã không chung tình!
--------
Hoa gạo rơi đầy trên sân,
Màu hoa máu trút hồn anh hận sầu,
Hoa gạo nở rồi tàn mau,
Tháng ba hoa gạo lao xao nỗi buồn!
(Thơ Trần Thanh Việt - Group: THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN)
Với những bài thơ về hoa gạo trên đây, hy vọng các bạn đã có được những giây phút thư giãn, vui vẻ và hạnh phúc. Còn có rất nhiều bài thơ Taimienphi.vn tổng hợp chia sẻ theo chủ đề, các bạn có thể đọc thêm.