Dàn ý: Bình giảng đoạn thơ sau: "Tôi muốn tắt nắng đi... Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân"
1. Mở bài
Bài thơ "Vội vàng" của Xuân Diệu cũng là một bài thơ tuyệt diệu như thế, lời thơ chất chứa niềm tin yêu của một tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống thiết tha, mãnh liệt. Đoạn thơ đầu của bài là một bức tranh xuân đầy rộn ràng như thiên đường dưới mặt đất qua cái nhìn đầy tinh tế của tác giả.
2. Thân bài
- Ước nguyện của thi nhân muốn được cưỡng lại các quy luật tạo hoá để chiếm hữu lấy những hương sắc của đất trời.
- Bức tranh xuân tuyệt đẹp:
+ Mùa xuân đến, cả mặt đất trở nên tuyệt vời hơn bao giờ hết, muôn sắc, muôn màu, cảnh vật rợn ngợp trào dâng sắc xuân, khí xuân, trời xuân hòa làm một
+ Muôn hoa cỏ của đồng nội tươi xanh
+ Muôn cành lá đâm chồi nảy lộc phất phơ trước gió
+ Muôn khúc nhạc tình say mê của nàng yến anh, tất cả thật sống động, xuyến xao lòng người.
+ Thần niềm vui gõ cửa mỗi sớm mai mang theo bao hy vọng, bao tình yêu và nhiệt huyết tuổi trẻ.
=> Tháng giêng như cặp môi gần của đôi tình nhân, khiến người ta thèm thuồng muốn níu giữ, tận hưởng
- Sự tự ý thức, một cuộc sống biết trân quý những hạnh phúc, ngọt ngào của hiện tại, ý thức về thời gian, biết hưởng thụ và cống hiến cho đời những điều đẹp nhất.
3. Kết bài
Đoạn thơ tuy ngắn mà chất chứa nhiều ý vị, thông qua bức tranh xuân hoàn mỹ, tác giả thể hiện tình yêu mãnh liệt với thiên nhiên và khát khao tận hưởng vẻ đẹp vẹn tròn, viên mãn của đời sống.
Xem bài mẫu: Bình giảng đoạn thơ sau: "Tôi muốn tắt nắng đi... Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân"