Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Chú

Với bài mẫu viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Chú< chắc chắn sẽ là ý tưởng khá thú vị và mới mẻ dành cho các em học sinh trong độ tuổi dưới 16 khi tham gia cuộc thi viết thư UPU lần thứ 48 về chủ đề Người hùng.

Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Chú

viet mot buc thu ve nguoi hung cua em nguoi hung la chu

Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019, Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Chú

Hải Phòng, ngày 18 tháng 12 năm 2018

Gửi tới các bạn - những người đang đọc bức thư này,

Gửi tới người chú yêu quý nhất của con,

Có lẽ bất cứ ai trên thế giới này đều có một người mà mình rất khâm phục, rất ngưỡng mộ. Tôi vẫn thường nghe bạn bè kể về người mà họ ngưỡng mộ, đó là những người anh hùng, những siêu nhân, những người với những năng lực kỳ diệu,... Đó là những người mà các bạn ấy coi là người hùng của mình. Nhưng đối với tôi, người hùng của tôi lại không phải một người như thế. Người đó chẳng có bất kỳ siêu năng lực hay sức mạnh siêu nhân nào, thế mà lại có thể làm mọi thứ trên đời cho tôi. Người hùng của tôi là chú của tôi.

Khi tôi sinh ra đã không được may mắn như các bạn khác có đầy đủ cha mẹ. Tôi sinh ra khi cha tôi đã mất, chỉ còn mình mẹ tôi gồng gánh nuôi tôi từng ngày. Mỗi ngày, mẹ phải làm rất nhiều việc để có đủ tiền để trang trải cuộc sống của hai mẹ con. Thế nhưng, để có được cuộc sống tốt đẹp như ngày hôm nay, không thể không nhắc tới công sức của chú - người cha thứ hai của tôi.

Chú là em trai của bố tôi, nhỏ hơn bố tôi hai tuổi và là em út trong gia đình. Chú có gia đình riêng của mình với thím và hai đứa em nhỏ. Cuộc sống của chú cũng vất vả là vậy nhưng chú lại chính là người giúp đỡ mẹ con qua những tháng ngày khổ cực, mệt mỏi nhất.

Gia đình tôi ở một vùng quê nghèo với quanh năm chỉ quanh quẩn với ruộng vườn, với những ao hồ, quanh quẩn với những mùa lúa, ngô, khoai, sắn. Cuộc sống cũng vì thế mà chẳng có mấy điều kiện khá giả như các bạn ở trên thành phố. Thế nhưng tôi vẫn có đầy đủ mọi thứ, được đến trường học tập như bao bạn khác, một phần công cũng là của chú. Mẹ tôi làm lụng vất vả suốt năm tháng, nhưng để cho tôi đi học thì mẹ cũng phải rất khó khăn. Chính chú là người động viên mẹ tôi cho tôi được đi học, được nuôi trong lòng những ước mơ về một cuộc sống khác, tươi đẹp hơn. Chú đã nói với mẹ rằng: "Chỉ có đi học mới giúp bọn trẻ thoát được cái nghèo, cái khổ ở quê thôi chị ạ! Chị hãy để cháu nó được đi học đi". Chính chú là người giúp tôi có thể học hành yên ổn tới bây giờ khi chú là người phụ giúp mẹ tôi giúp tôi thực hiện được mơ ước của mình.

Cứ tưởng rằng một người nông dân chân lấm tay bùn như chú sẽ thô kệch, sẽ chỉ quen đồng ruộng mà thôi, nhưng không ai biết chú tôi là một người nấu ăn cực giỏi và còn cực kì khéo tay nữa. Mỗi bữa cơm mà được chú nấu sẽ là cả bầu trời những đồ ăn ngon, những món ăn lạ mà chúng tôi chưa từng được biết tới. Cứ tưởng một người đàn ông như chú sẽ chỉ biết nấu những món đơn giản thế mà chú của tôi nấu toàn những món lạ nhưng lại ngon vô cùng, khiến cho chúng tôi không bao giờ có thể ngớt lời trầm trồ thán phục. Không chỉ nấu ăn ngon, chú tôi còn cực kì khéo tay nữa. Từ những bộ bàn ghế, những chiếc bít khắc tên, hay đồ dùng bằng gỗ trong nhà,... chú đều có thể tự đóng từ gỗ, hoặc sửa chúng một cách dễ dàng. Bộ bàn học của tôi là do chính tay chú tôi đóng cho tôi. Chú tôi có thể làm được mọi thứ từ những việc nhỏ tới những việc to lớn trong nhà. Chú như có sức mạnh của một siêu nhân vậy.

Chú đã giúp đỡ mẹ con tôi rất nhiều mặt trong cuộc sống. Tôi nhớ những buổi sáng mùa đông, rét buốt, cái lạnh cắt da cắt thịt, chú là người sang đón tôi và đưa tôi tới trường. Những lúc chúi sau lưng chú, tôi thấy lưng chú thật lớn, đủ để che kín cho cả ba chị em tôi.

Không chỉ là một người chú giúp đỡ bên ngoài cuộc sống của tôi, chú là một người cha thực thụ của tôi vậy. Chú đối xử với tôi như những đứa con của chú. Chú không nuông chiều tôi mà còn thay mẹ tôi dạy dỗ tôi mỗi khi tôi phạm lỗi. Tôi nhớ có một lần tôi phạm lỗi cãi lời mẹ, chú là người đã đánh tôi. Điều này làm tôi nghĩ rằng tôi không phải là người mà chú coi như con, là người mà chú yêu quý. Tôi đã tỏ ra lạnh nhạt, khó chịu và càng ngang bướng hơn. Chính chú là người đã mở lời nói cho tôi biết về cuộc sống, về sự vất vả mà mẹ đã chịu đựng để cho tôi có ngày hôm nay, và chú cũng nói rằng, đánh tôi là biện pháp mà chú sử dụng cuối cùng khi tôi không làm tròn trách nhiệm của mình. Chú cứ như vậy, khuyên răn tôi trở thành một đứa con ngoan, trưởng thành hơn, biết chịu trách nhiệm hơn trong cuộc sống của mình.

Không có bố bên cạnh, những tưởng tôi sẽ trở thành một đứa trẻ khó ưa, thế nhưng có chú, tôi đã trở thành một đứa con ngoan hơn, trưởng thành hơn và là một học sinh tốt. Chú đã lãnh trách nhiệm dạy dỗ tôi thay cho bố tôi, bảo ban tôi từng điều nhỏ trong cuộc sống, từ cách đi đứng, ăn uống, sự lễ phép, từng điều từng điều đó đều do chú dạy bảo cho tôi.

Tôi có thể chưa từng ghi nhớ kỹ một điều gì, nhưng tôi lại có thể nhớ rất rõ lần tôi bị ốm nặng. Đó là khi tôi mắc bệnh về thận, cơ thể sưng phù lên. Mẹ tôi vốn chỉ là một người phụ nữ chân yếu tay mềm. Mẹ hoảng hốt và không biết nên làm điều gì cho tôi cả. Chính trong lúc rối ren đó, chú đã là người cứu vớt lấy tôi. Chú bế xốc tôi, chạy khỏi nhà, ôm tôi lên xe máy rồi phóng xe lên bệnh viện huyện ngay trong đêm. Bệnh viện huyện ở chỗ tôi cách nhà tôi hai mươi kilomet, vậy mà chú cứ thế lao đi cho tới khi tới nơi. Chú bế tôi vào phòng cấp cứu rồi thực hiện tất cả mọi thủ tục cần thiết để khám bệnh cho tôi. Những ngày nằm trong bệnh viện, vì nhà xa, tôi lại chỉ có mẹ, chú lại lãnh trách nhiệm đi lại, chăm sóc, lo lắng cho cả mẹ con tôi trên viện cho tới khi tôi được trở về nhà. Lúc trong cơn bệnh, tôi nhận ra rằng chú đã lo lắng cho tôi tới nhường nào. Chú như là người bố của riêng tôi vậy. Và lúc đó, tôi đã nhận ra được rằng chú chính là người hùng trong lòng tôi bấy lâu nay. Dù cuộc sống có vất vả và khó khăn thế nào, thế nhưng bao lâu nay, chú vẫn luôn bên cạnh, giúp đỡ mẹ con tôi, lo cho tôi từng chút như đứa con ruột thịt của mình.

Nếu có ai đó hỏi tôi, người hùng trong lòng tôi là ai thì tôi sẽ trở lời rằng, đó là chú của tôi. Một người là người thân, người cha thứ hai đã dưỡng dục tôi trưởng thành. Chú tôi cứ như vậy, theo tôi từ ngày bé cho tới lúc tôi lớn lên, chẳng bao giờ tính toán thiệt hơn. Hi vọng chú của tôi sẽ luôn khỏe mạnh và luôn mãi bên cạnh tôi như vậy.

Cháu gái của chú

Anh Thư

https://thuthuat.taimienphi.vn/viet-mot-buc-thu-ve-nguoi-hung-cua-em-nguoi-hung-la-chu-43120n.aspx
Những bài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2018 khác:

=>Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Cô giáo
=>Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Anh trai
=>Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bà ngoại
=>Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Mẹ
=>Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Người bạn
=>Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là thầy giáo
=>Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là ông nội
=>Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố

Tác giả: Nguyễn Long Thịnh     (3.4★- 23 đánh giá)  ĐG của bạn?

  

Bài viết liên quan

Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố
Viết thư UPU lần 49 năm 2020 về người hùng của em
Viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 về mẹ
Mẫu dàn ý viết thư UPU lần thứ 52 năm 2023 tưởng tượng mình là siêu anh hùng
Mẫu Viết thư upu lần thứ 49 năm 2020 về môi trường
Từ khoá liên quan:

viet mot buc thu ve nguoi hung cua em nguoi hung la chu

, bai mau viet thu upu lan thu 48 nam 2019, viet mot buc thu ve nguoi hung cua em,

SOFT LIÊN QUAN
  • Viết thư UPU lần thứ 48

    Nội dung thư UPU 2019

    Năm nào cũng vậy đều có những cuộc thi viết thư UPU dành cho các bạn nhỏ, năm nay cuộc thi viết thư Quốc Tế UPU lần thứ 48 2019 có chủ đề là "Hãy viết một bức thư về người hùng của em". Đề tài năm nay khá hay và thú vị, các bạn hãy cùng tham khảo một sốn những bài mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019 dưới đây để có thêm những ý tưởng hay cho bài dự thi của mình nhé.

Tin Mới